Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:05:55
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đúng đúng, đi thôi, ta vừa gọi món xong, chúng ta tìm chỗ ngồi đi." Nói rồi, hắn vội vàng đẩy Tống Dập ngồi xuống một chiếc bàn trống.

Tống Dập vừa định đứng dậy giải thích với hắn thì nghe thấy giọng nói của Cố Tâm Nguyệt từ phía sau truyền đến.

"A Dập, cơm đã xong rồi, ra ăn thôi."

Cố Tâm Nguyệt vừa dứt lời, nam nhân kia bỗng nhiên đẩy Tống Dập ra, ngây người đứng dậy nhìn nàng, sau đó mới chậm chạp vỗ vai Tống Dập: "Được đấy, Tống Dập, ngươi giấu ta quán ăn ngon thế này cũng đành thôi nhưng người này... đây là muội muội của ngươi à?"

"Xin chào, ta là đồng học cùng lớp với Tống Dập, họ Lý tên Văn Tài, nàng cứ gọi ta là Lý Văn Tài là được!"

Cố Tâm Nguyệt nghe vậy, không nhịn được bật cười, không ngờ Tống Dập vừa vào học viện đã quen được một người đồng học thú vị như vậy.

Thì ra phản ứng đầu tiên của hắn là coi nàng là muội muội của Tống Dập?

Nàng và Tống Dập trông giống nhau đến vậy à?

Bỗng nhiên muốn trêu chọc Tống Dập, nàng gật đầu: "Gặp mặt Lý công tử, ta là muội muội của Tống Dập, Tống Thanh Hoan."

Tống Dập đứng bên cạnh mặt tối sầm lại, lập tức nắm lấy tay áo Cố Tâm Nguyệt, bất lực nói: "A Nguyệt, đừng đùa nữa."

Sau đó hắn giới thiệu với Lý Văn Tài: "Đây là nương tử của ta, không phải muội muội."

Nghe vậy, sắc mặt Lý Văn Tài khựng lại, một lúc sau hẳn mới phản ứng lại, cười ha hả: "Thì ra Tống huynh đã thành thân rồi, còn cưới được một vị thiên tiên nhưữ vậy, trách không được giờ nghỉ trưa nào ngươi cũng chạy nhanh như chớp! Chậc chậc, tẩu tử cũng là một người thú vị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-321.html.]

"Cảm ơn! Sau này rảnh rỗi cứ đến ăn, ta sẽ giảm giá cho!" Cố Tâm Nguyệt lịch sự cười nói.

"Chúng ta đi ăn đây, Văn Tài huynh cứ tự nhiên." Nói rồi, Tống Dập quay người định kéo Cố Tâm Nguyệt đi vào trong.

"ÊI Tống huynh, hiếm khi gặp nhau, cùng án đi.” Lý Vẫn Tài níu kéo.

Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, nghĩ đến việc Tống Dập vất vả lắm mới quen được một người đồng học có vẻ không tệ, nàng cũng rất vui mừng thay hắn đồng ý: "Dù sao ngươi vào trong một mình cũng chán, hay là ta bê ra đây để các ngươi cùng ăn luôn."

Tống Dập thấy Cố Tâm Nguyệt nói vậy, đành phải gật đầu đồng ý. Hắn bất đắc dĩ ngồi xuống đối diện Lý Văn Tài.

Lúc Cố Tâm Nguyệt bê đồ ăn của Tống Dập tới thì đồ ăn vặt cay của Lý Văn Tài cũng đã được bê lên.

Cố Tâm Nguyệt lại bê một đĩa dưa chuột trộn tới: "Đây là món ăn vặt do chúng ta tự làm, mời ngươi ăn, nếu thích thì sau này cứ đến thường xuyên.”

Lý Văn Tài lập tức lịch sự cảm ơn: "Cảm ơn, sau này ta sẽ đến thường xuyên."

Tống Dập ngồi đối diện vừa cầm đũa lên nghe vậy, mặt hắn tối sầm lại, miễn cưỡng nói một câu: "Món này dù ngon đến mấy cũng không thể ăn hàng ngày, người đọc sách không nên quá ham mê ăn uống." Cố Tâm Nguyệt nghe vậy, không nhịn được liếc hắn, hắn đây là đến phá hoại việc làm ăn của nàng à?

Nhưng trước mặt đồng học, nàng cũng không tiện nói gì.

Nàng chỉ cười chào hỏi rồi quay vào bếp phụ giúp.

Sau khi Cố Tâm Nguyệt đi, Lý Văn Tài vội vàng ăn, mới ăn được hai miếng, hắn đã không nhịn được dừng lại, liên tục khen ngợi Tống Dập: "Tống Dập, được đấy! Đồ ăn nhà ngươi làm ngon đến mức không thể chê vào đâu được! Ta ăn cả tháng cũng không chán!"

Tống Dập cúi đầu ăn đồ ăn của mình, không để ý đến hắn nhiều.

Loading...