Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:05:28
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khi về đến nhà, Cố Tâm Nguyệt đã chui vào bếp.

Bán đồ ăn vặt trước cổng thư viện, phản ứng đầu tiên của Cố Tâm Nguyệt là làm lẩu.

Rau trên núi nhiều, nếu bán đồ xào thì có lẽ thời gian và giá cả sẽ không phù hợp lắm.

Nhưng nếu làm lẩu, món này không chỉ mới lạ mà còn có thể dùng được cả rau và miến trên núi, ăn lúc nào thì nhúng lúc đó, vừA Yênh vừa ngon.

Nước lẩu cũng giống như nước lẩu trước đây.

Cố Tâm Nguyệt định thử làm một ít trước, nàng bèn lấy một ít dầu ăn từ không gian ra đun nóng, cho hành, gừng, ớt khô vào phi thơm, sau đó cho đường phèn vào đun chảy thành màu cánh gián.

Sau đó nàng cho tương đậu và tương ớt vào khử, cuối cùng cho thêm hoa tiêu, đại hồi và các gia vị khác, rồi cho thêm nước vào và đun nhỏ lửa.

Vì mấy hài tử không ăn được cay nên nàng lại chuẩn bị thêm một phần nước sốt cà chua.

Nước sốt cà chua rất đơn giản, chỉ cần cắt nhỏ cà chua và đun thành nước sốt, sau đó cho thêm gia vị và nấu thành súp là xong.

Còn về đồ nhúng, nhà hiện có sẵn cải thảo, rau mùi, rau bina, khoai tây, miến. Nàng bèn ngâm thêm một ít măng khô, nấm hương và mộc nhĩ.

Sau đó nàng lại làm thêm một ít cá viên và hoành thánh.

Hôm nay chỉ thử làm một ít cho mọi người ăn nên nàng chỉ chuẩn bị những thứ này.

Người nhà họ Cố vốn đã ăn trưa xong, lúc này bọn họ đang ở trong sân vừa làm việc vừa ngửi thấy mùi thơm từ trong bếp truyền ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-309.html.]

"Nhị ca, muội muội lại đang bày vẽ món gì ngon thế? Ta ngửi thấy mùi thơm quá." Cố Tam Thanh cố sức hít hà.

"Ta thấy mùi này hơi giống lẩu ăn vào dịp Tết năm ngoái nhỉ?!" Cố Nhị Dũng đáp lời.

"Tiểu cô thực sự đang làm lẩu cho chúng ta à? Đã lâu rồi không được ăn lẩu, nhớ quá!" Cố Tiểu Võ cười khúc khích.

Cố Tiểu Lục đứng bên cạnh ngơ ngác: "Lẩu? Là cái gì vậy? Nhưng sao ta lại ngửi thấy mùi cà chua, chua chua ấy!"

Ngay khi mọi người đang đoán già đoán non, Cố Tâm Nguyệt đã nhanh chân bưng một chậu đồ ăn ra trước rồi đặt thẳng lên chiếc bàn bên ngoài.

Tống Thanh Hoan cũng nhanh chóng giúp nàng bưng một chậu nữa, rồi lấy thêm bát đũa. "Tâm Nguyệt, mấy đứa chưa ăn ở ngoài à? Đây là món gì thế, tại sao hai chậu đều đỏ thế này." Hứa Thị ngửi thấy mùi từ bên ngoài, vừa vận ổi từ sân sau tới.

"Mẫu thân, con làm món mới này, mọi người ăn thử xem rồi cho con ý kiến nhé!" Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa tiện tay cầm một cái chén nhỏ chia cho mọi người.

"Mấy đứa nhỏ không ăn cay được, ăn nồi cà chua này, còn những ai ăn cay được thì ăn nồi cay." Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa gắp một miếng khoai tây từ nồi cay ra ăn thử.

Tiếp đó, mọi người cũng bắt đầu cầm đũa.

Cố Tam Thanh vừa nãy còn ngơ ngác, vừa ăn một miếng, hắn đã vội kêu lên: “Cay quá! Nóng quát Đã quát"

Tiếp đó hắn lại vội gắp miếng thứ hai: "Đây là gì thế? Thơm quát"

Cố Tâm Nguyệt cười nói: "Tam ca, vừa nãy ngươi đã đặt tên rồi, gọi là Ma Lạt Nẵng!”

"Ma Lạt Năng?" Cố Nhị Dũng cười nói: "Đúng là rất hợp, mùi vị giống hệt lẩu mà chúng ta ăn trước đây nhưng ăn thế này tiện hơn nhiều! Ngâm xong mùi vị cũng đậm đà hơn.”

Cố Tiểu Võ thấy mấy người bị cay đến hít hà, vội gắp một miếng từ nồi cà chua, cắn một miếng: "Cái này không cay, vị chua chua, ăn ngon lắm."

Loading...