Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 290

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:48:14
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa đẩy cửa ra, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là một bức bình phong tỉnh xảo.

Tiếp đến là một khoảng sân trước rộng rãi, mặc dù cỏ mọc um tùm vì không có người quét dọn nhưng vẫn có thể thấy được sự tao nhã và tỉnh tế của thời cổ đại.

Giữa sân là một con đường lát đá xanh xám dẫn đến đại sảnh, hai bên đồng tây có hai dãy phòng, bên cạnh phòng ăn ở góc tây nam là nhà bếp.

Đi tiếp về phía sau, qua cửa hoa, đi qua hành lang chép sách, sẽ đến hậu viện. Hậu viện rõ ràng lớn hơn tiền viện rất nhiều, ngoài chính phòng, hai bên còn có sương phòng đồng tây.

Cố Tâm Nguyệt đi một vòng, bỗng nhiên cảm thấy rất hài lòng.

Mặc dù mức độ xa hoa của căn nhà này không bằng căn nhà mà trước đó nàng nhìn thấy ở Tây Thị nhưng đã hoàn toàn vượt quá mong đợi của nàng.

Mặc dù nhìn từ bên ngoài, trông căn nhà này không bắt mắt lắm nhưng bên trong lại có cảm giác không lộ liễu.

Diện tích đủ lớn, nhà cửa đủ nhiều, quan trọng nhất là vị trí địa lý cực kỳ tốt. Gần nhà và thư viện của Khương phu tử thì gần khỏi phải nói, hiệu sách của Vương chưởng quầy cũng ở gần đó, sau này ra vào cửa Đông cũng rất thuận tiện.

Vẻ mặt Cố Tâm Nguyệt hớn hở, nàng vội vàng hỏi Tống Dập: "Căn nhà tốt như vậy, ngươi tìm ở đâu ra thế?"

"Căn nhà này là của Khương phu tử, từ năm ông ấy về phủ Thanh Châu thì được ban thưởng, chỉ là ông ấy chê chỗ này quá rộng, ở không tiện nên vẫn để trống, lần này nghe nói chúng ta đã định cư, đang tìm nhà, ông ấy liền đứng ra đưa chìa khóa cho ta." Tống Dập mở lời giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-290.html.]

"Thảo nào, căn nhà này tuy nhìn từ bên ngoài có vẻ khiêm tốn nhưng cách bố trí bên trong không hề tệ, nhưng chỗ này rộng như vậy, giá chắc chắn không rẻ nhỉ?" Cố Tâm Nguyệt có chút đau lòng vì tiền.

Nàng vất vả lắm mới kinh doanh được chút tiền, nhưng dù sao cũng ở phủ thành, một căn nhà lớn như vậy, mua đứt luôn chắc sẽ hơi khó khăn.

Nếu dốc hết tiên mua thì sau này biết bao nhiêu người phải dựa vào đầu mà ăn?

Nếu bỏ lỡ, sau này e rằng không thể tìm được căn nhà nào ưng ý như vậy nữa.

Thấy Cố Tâm Nguyệt nhíu mày như sắp khóc, Tống Dập không nhịn được cười nói: "Không cần lo lắng vê tiền, ta đã nói chuyện với Khương phu tử rồi, chúng ta sẽ tạm thời thuê căn nhà này. "

"Thuê ư? Căn nhà tốt như vậy, Khương phu tử chịu cho chúng ta thuê à?" Cố Tâm Nguyệt nghi ngờ hỏi.

"Ừm, căn nhà này vốn dĩ là nhà mới nhưng vẫn để trống, sư nương nói là không có thời gian dọn dẹp, nếu để hoang còn không bằng cho chúng ta ở, phu tử và sư nương vẫn luôn kiên quyết không chịu nhận tiên thuê." Tống Dập giải thích: "Hơn nữa chúng ta mới chuyển vào thành, không thích hợp mua nhà ngay, vẫn nên từ từ tính toán thì hơn.” "Ừm, vậy nhất định phải trả tiền thuê, hơn nữa chúng ta sẽ trả theo giá thị trường, tuyệt đối không được chiếm lợi của bọn họ." Cố Tâm Nguyệt đáp lại: "Tiền thuê lát nữa ta sẽ chuẩn bị, chúng ta lát nữa sẽ mang qua."

"Chuyện tiên thuê nàng không cần lo, ta đã nói chuyện với phu tử rồi, mấy ngày nay ta lại vẽ thêm hai cuốn tranh, sau này ta sẽ trả tiền thuê nhà.”

"Ngươi lại vẽ thêm tranh mới à? Nhưng dạo này bận quá, ta vẫn chưa sắp xếp thời gian để kể ngươi nghe cốt truyện mới." Cố Tâm Nguyệt nghi ngờ hỏi.

"Không cân đâu." Khóe miệng Tống Dập hơi cong lên, nhẹ nhàng cười nói: "Ta đã tự mình suy nghĩ gần xong cốt truyện tiếp theo rồi, dạo này nàng đã rất mệt mỏi, sau này không cân phải vất vả giúp ta sắp xếp nữa, đợi chuyển nhà xong nàng cũng không cần phải chạy đôn chạy đáo nữa, có thể nghỉ ngơi đàng hoàng vài ngày. "

Loading...