"Còn nữa, một tháng nay, chúng ta cung cấp hoa quả rau củ cho Tần phủ, nếu Tần công tử có hứng thú, chúng ta cũng có thể cung cấp cho tửu lâu, dù chúng ta có dọn vào thành cũng không ảnh hưởng đến việc cung cấp."
Cố Tâm Nguyệt ném đá dò đường nói vài điều.
Còn lại, ngày sau còn dài.
"Được, có câu này của Cố nương tử, ta cũng yên tâm rồi! Cho ta một ngày, trưa ngày kia ta sẽ qua, đợi các ngươi ở trước nhà lão sư mà các ngươi đã đến lúc nãy."
"Được." Sau khi mọi người chào tạm biệt, Tần Tranh vội vàng trở về phủ, đến giờ ăn tối, hắn lại tích cực chạy đến phòng ăn của Tần phụ và Tân mẫu.
Tần mẫu thấy sáng nay hắn vừa mới đến, tối lại đến, trong lòng bà thầm nghĩ chẳng lẽ mặt trời mọc đằng tây à?
"A Tranh, con bận xong việc rồi à?" Tần mẫu khó hiểu hỏi.
"Vâng, phụ thân đại nhân có ở đó không? Hài nhi có chuyện muốn tìm phụ thân thương lượng, còn phải làm phiền mẫu thân giúp đỡ hòa giải một chút..." Nói xong, Tần Tranh lại cười hề hề giúp bà xoa bóp lưng.
"Hừ, chuyện của con, trông cũng không nhỏ, đã xoa bóp lưng rồi, con nói trước đi, ta cân nhắc xem sao..." Tần mẫu uống một ngụm trà, mở miệng nói.
Tần Tranh giải thích đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-285.html.]
"Ồ? Chỉ là giúp một nhà kia ổn định ở phủ Thanh Châu thôi à? Nhưng rốt cuộc bọn họ là người nào, tại sao lại đáng để con làm lớn chuyện như vậy?" Tần mẫu khó hiểu hỏi.
"Nhà đó chính là nhà trước đây ở trấn Thanh Thủy đã giúp con, bọn họ bán công thức làm hạt dễ rang đường và cao lê thu cho con, còn mấy món đặc sắc của tửu lâu nhà ta cũng là do nhà bọn họ nghĩ ra, gần đây người đưa đồ ăn đến phủ chúng ta cũng là nhà bọn họ, đồ ăn nhà bọn họ làm thế nào chắc mẫu thân cũng rõ rồi chứ?" Tần Tranh mở miệng giải thích.
"Ồ, nói như vậy, bọn họ đúng là có chút bản lĩnh, lại có duyên với nhà họ Tân chúng ta, mặc dù chuyện này nói lớn cũng không lớn, nhưng phụ thân con trước giờ vẫn luôn công bằng, để ông ấy mở lời không dễ dàng như vậy." Tần mẫu cố ý làm khó.
"Mẫu thân, chuyện này chẳng phải chỉ cần một câu của người thôi à, nếu sau này có cần đến con, con cũng không màng khó khăn..." Tần Tranh nhẹ giọng nịnh nọt.
"Con đã định tạm thời không về kinh thành, vậy chuyện thành thân cũng nên cân nhắc lại, chuyện xem mắt người ta..." Tân mẫu nói chưa hết câu, Tần Tranh nghe vậy, bất đắc dĩ cười khổ: "Được, con đồng ý có thể xem mắt trước, nhưng có một điều, con tuyệt đối sẽ không cân nhắc nhà họ Ngô..."
"Vì sao vậy?" Tần mẫu không hiểu.
Dù sao trước kia Tần Tranh hoàn toàn không muốn nghĩ đến chuyện nam nữ, mà bây giờ cuối cùng hắn cũng đã nghĩ thông, thế mà lại đồng ý đi xem mắt trước.
Nhưng tại sao hắn lại không muốn cân nhắc đến nữ nhi nhà họ Ngô?
"Ngô Tri phủ giờ chỉ còn một nữ nhi, xét về gia thế, phủ Thanh Châu không ai thích hợp với con hơn nàng ấy. ." Tân mẫu khuyên nhủ."Trước kia con và đại nữ nhi nhà họ Ngô là Ngô Thu Nguyệt vốn đã có hôn ước, hai người lại là thanh mai trúc mã, nhưng con không muốn thành thân sớm nên đã hủy hôn, giờ nữ nhi đáng thương Thu Nguyệt cũng không còn nữa, hôn sự này lẽ ra phải cân nhắc đến tiểu nữ nhi nhà họ Ngô trước, con nói có đúng không?”
Tần Tranh cười khổ, bất đắc dĩ nói: "Trước kia con bỏ trốn đúng là do con không phải, không phải là con có ý kiến gì với Thu Nguyệt, chỉ tại lúc đó con quá nóng nảy, không hiểu chuyện, mẫu thân đừng nhắc lại nữa, còn về tiểu nữ nhi nhà họ Ngô kia... con thật sự thấy không hợp, con thà cô độc cả đời cũng không muốn cân nhắc tới nàng ấy."