Hai người lúc đến thì mang theo một giỏ đầy hoa quả rau củ. Lúc về thì lại mang về một giỏ đầy nho tím.
Ra khỏi cửa, Cố Tâm Nguyệt không nhịn được cười: "Tính cách của Khương lão phu tử thật đáng yêu, giả vờ hung dữ, vừa nãy khi hai người nói chuyện, ông ấy không hung dữ với chàng đấy chứ?"
Tống Dập cười lắc đầu: "Không, Khương phu tử 17 tuổi đã đỗ trạng nguyên, sau đó lại vào Hàn Lâm Viện, là người chính trực, ghét ác như thù, cũng vì thế mà ông ấy đã đắc tội với không ít quan lại, sau này thấy không quen với triều đình nên ông ấy mới tức giận xin điều về thư viện Thanh Giang, tính cách ông ấy có hơi nóng nảy nhưng nhân phẩm thì không chê vào đâu được."
Cố Tâm Nguyệt gật đầu đồng ý: "Được bái ông ấy làm thầy cũng là may mắn của ngươi, sau này ta sẽ theo ngươi đến đó, nấu nhiều món ngon cho bọn họ.”
"Được." Tống Dập khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: "Sau này phải làm phiền nương tử rồi!"
"Chỉ là nấu một bữa cơm mà thôi, cũng không cần làm gì, ta đây coi như đã lười biếng rồi." Cố Tâm Nguyệt nhún vai tỏ vẻ không sao cả.
Tống Dập nghe vậy, chỉ cười dịu dàng với nàng, nắm tay nàng đi về phía Tây Thị.
Gặp hai ca ca, thấy bọn họ đã bán hết lông thú và thảo dược, mấy người lại mua một số đồ dùng hàng ngày giúp người ở hậu sơn, rồi mới vội vã ra khỏi thành trước khi đóng cửa thành. ...
Liên tiếp 7-8 ngày trôi qua, đoàn người vẫn tiếp tục vào thành đưa rau như thường lệ.
Vì hiện tại rau chỉ cung cấp cho một nhà, mặc dù mỗi lần đưa không nhiều nhưng giá bên kia đưa ra lại rất ổn, hơn nữa một lần có thể đưa nhiều loại. Ngoài khoai tây, khoai lang, ớt, cà chua và dưa chuột dễ gây nghỉ ngờ tạm thời không thể đưa qua bán ra, các loại rau khác, bọn họ đều có thể giao sang.
Người Cố gia đều rất vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-277.html.]
Như vậy mỗi lần vào thành, bọn họ có thể trực tiếp đưa đến nơi, lấy tiền rồi có thể đi ngay.
Tiếp theo, hai người còn có thể giúp những người khác bán đồ, mua đồ lặt vặt, thời gian rất thoải mái.
Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập thì vừa vào thành liền đến nhà Khương phu tử.
Hai người Tống Dập và Khương phu tử hầu như đều ở thư phòng, đến khi ra thì đã đến giờ ăn trưa.
Mà hai người ăn uống vẫn luôn đơn giản thanh đạm, Cố Tâm Nguyệt cũng thấy nhẹ nhàng.
Hàng ngày, phần lớn thời gian của nàng đều là cùng Khương phu nhân ngồi dưới giàn nho uống trà trò chuyện.
Nho trên giàn quá nhiều, hai phu thê lại ăn rất ít, Cố Tâm Nguyệt suy nghĩ một chút, liền giúp bọn họ hái hết xuống để ngâm rượu nho.
Nàng lại giúp bọn họ trồng thêm một ít hành tỏi và rau xanh ở góc đất trống trong sân.
Ở đây cũng coi như càng ngày càng thoải mái. ...
Mấy người ở bên ngoài bận rộn không ngớt, việc gieo trông mùa thu trên núi cũng đang diễn ra sôi nổi. Loại chính là lúa mì, loại này thì mọi người đều rất quen thuộc.
Tiếp theo là khoai tây, trước đó khi gieo trồng mùa xuân, mọi người cũng đã từng trồng, thời gian này mọi người chế biến khoai tây theo đủ kiểu để ăn nên khi nghe nói đợt gieo trồng mùa thu có thể tiếp tục trông khoai tây, bọn họ liền không chút do dự trồng thêm một ít.
Còn lại là một số loại rau. Từ hành lá, tỏi non, rau mùi, tới cải cúc, cải thìa, cải xanh, còn có cả xà lách, cải bắp, cải ngọt, rau bina, tỏi tây và cần tây. Còn có đủ loại cà rốt đỏ trắng.