Còn cà tím thì nàng trực tiếp xào với thịt băm.
Sau đó nàng lại dùng rau xanh, đậu phụ và thịt băm làm thành món canh rau xanh đậu phụ.
Còn Khương phu nhân thì đang ở phòng ăn sắp xếp cho Khương phu tử và Tống Dập rửa tay, ngồi vào chỗ, đợi bốn món một canh được bưng lên bàn.
Một mùi thơm phức bay tới, Khương phu nhân chậc chậc khen ngợi: "Vừa nãy ở trong bếp, ta đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi rồi, hôm nay chúng ta cũng được nhờ Tống Dập, mới có cơ hội ăn thử tay nghề của Tâm Nguyệt!" Ngay cả Khương phu tử luôn tự cho mình là thanh cao cũng hơi mong đợi: "Được rồi, ăn không nói, ngủ không nói, ăn cơm trước đãi Ăn xong rồi nói sau."
Vì nghĩ đến hai phu thê già đều đã lớn tuổi, cộng thêm tính cách thanh cao của một nhà giáo như Khương phu tử, nên Cố Tâm Nguyệt nấu mấy món này đều tương đối thanh đạm nhưng hương vị rất tươi ngon, lại dễ tiêu hóa.
Quả nhiên, sau khi Khương phu nhân ăn thử một miếng cá quế hoa hấp, ánh mắt bà không khỏi sáng lên, khen ngợi nhìn Cố Tâm Nguyệt một cái, nhỏ giọng nói: "Thật sự rất ngon!” Hai người nhìn nhau, sau đó liếc thấy Khương phu tử cũng động đũa ăn liên mấy miếng, hai người không khỏi khẽ nhìn nhau cười.
Ăn xong một bữa cơm, Khương phu tử thực sự không nói mấy câu.
Ông ta chỉ lo ăn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-275.html.]
Đợi đến khi bốn món một canh đều hết sạch, Khương phu nhân chân thành cảm thán: "Tay nghề của Tâm Nguyệt thực sự quá tuyệt vời, ta chưa từng ăn món nào thanh đạm mà lại tươi ngon như vậy, ta nghe nói gần đây trên chợ cũng có bán mướp hương, không ngờ lại là do nhà các ngươi trồng, hương vị này vừa giòn vừa có chút ngọt thanh, thực sự rất ngon!" "Còn món trộn này nữa, mặc dù không biết món này là gì nhưng hương vị cũng cực kỳ ngon! Còn cả món canh rau xanh đậu phụ bình thường này, vậy mà cũng có thể nấu được tươi ngon như vậy!" Nhìn tính cách Khương phu nhân có vẻ khá thoải mái, mặc dù lúc ăn không nói nhưng sau khi ăn xong, bà cuối cùng cũng có thể thoải mái bình luận.
Khương lão phu tử thấy bà lải nhải nói mãi mà vẫn chưa có ý dừng lại, không khỏi lẩm bẩm: "Được rồi, ta gọi hai phu thê bọn họ tới là để bàn chuyện học hành, toàn nghe bà nói chuyện ăn uống."
Nghe vậy, Khương phu nhân liếc ông ta một cái như thể muốn nói, hình như bà ăn còn chưa nhiều bằng ông ta thì phải?
Một bàn bát đũa được dọn xuống, người hầu lại bưng trà nóng lên.
Khương phu nhân kéo Cố Tâm Nguyệt ở lại cùng uống trà nghe ngóng, nghe hai nam nhân quanh co lòng vòng mãi không đi đến kết luận, Khương phu nhân không nhịn được ngắt lời: "Tống Dập, ngươi cứ chuyển đến gần đây học đi, tính cách của ta và Tâm Nguyệt hợp nhau, sau này còn có thể thường xuyên gặp mặt trò chuyện.”
"Lão già nhà chúng ta, đừng thấy lão ta là một lão già cố chấp nhưng lão ta lại rất thương xót những người đọc sách có tài như ngươi." Có Khương phu nhân chủ động đưa bậc thang, Khương phu tử cũng nhân cơ hội bày tỏ thái độ: "Còn về hộ khẩu và thân phận, ta sẽ giúp ngươi nghĩ cách, lo liệu cho một mình ngươi vẫn không thành vấn đề, trước tiên ngươi cứ ổn định lại, sau đó hãy nghĩ cách đưa nương tử ngươi đến."
Nghe vậy, trong lòng Cố Tâm Nguyệt bỗng nhiên thoáng qua một cảm xúc không nói nên lời.
Vì nạn đói, kỳ thi viện vốn được tổ chức vào mùa xuân năm nay đã bị hủy bỏ, học viện cũng ngừng học. Bây giờ, học viện đã sắp mở lại. Kỳ thi viện có lẽ sẽ được sắp xếp lại vào mùa xuân năm sau.