Vừa nãy quá phấn khích nên mọi người không thấy đói không thấy khát, lúc này bình tĩnh lại, bọn họ mới cảm thấy có chút mệt mỏi.
Đặc biệt là vừa nãy trời nắng to như vậy, mấy người lại chạy tới chạy lui trong thành, Cố Tâm Nguyệt đội mũ còn đỡ, mấy người còn lại đều nóng đến mức mặt đổ mồ hôi.
Cố Tâm Nguyệt vội vàng lấy một quả dưa hấu từ trong không gian ra, cắt thành từng miếng nhỏ: "Bán dưa hấu cả buổi trời, chúng ta còn chưa kịp ăn một miếng nào."
Bốn người chia nhau ăn hết một quả dưa hấu, cơn nóng bức mới tan đi đôi chút.
"Phù... Núi rừng vẫn mát mẻ hơn, trong thành quá nóng, rõ ràng đã vào thu rồi!"
"Đúng vậy, năm nay mùa thu năm hổ quả thật rất lợi hại!"
Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh đang nói chuyện, Cố Tâm Nguyệt đã lấy ra một chậu mì lạnh, nàng nhanh chóng khuấy đều, múc ra bốn chén.
"Lúc này trời quá nóng, cũng không ăn được gì khác, chúng ta hãy ăn tạm một chén mì lạnh nhé!" Cố Tâm Nguyệt chỉ vào mì lạnh nói.
"Không vấn đề gì, ta thích mì lạnh do muội muội làm." Cố Tam Thanh vui vẻ bưng một chén qua. "Vừa nãy ta còn nghĩ lúc này mà có một chén mì lạnh thì tốt, muội muội, muội không phải là giun trong bụng ta đấy chứ." Cố Nhị Dũng nói đùa, bưng một chén mì lên.
Cố Tâm Nguyệt buồn cười, sau đó nàng bưng chén mì trước mặt lên, ăn thử một miếng.
Có không gian thật tốt, mì lạnh bây giờ vẫn mát lạnh!
Chỉ tiếc là vừa nãy nàng ăn dưa hấu quá nhiều, nên lúc này bụng hơi căng. Nàng bèn gắp một ít ở phân mình chưa động đũa sang chén của Tống Dập: "Ta ăn không hết, ngươi ăn hộ ta một ít nhé."
"Được, lần sau ăn cơm thì ăn ít dưa hấu lại." Tống Dập bất đắc dĩ lắc đầu cười nói.
Bình thường nàng hay giáo dục Tử Du nói một đằng làm một nẻo, đến lượt mình thì chẳng khác gì hài tử.
Cố Tâm Nguyệt chột dạ sờ mũi: "Ồ, vừa nãy trời nóng quá, ta nhất thời ham mát nên ăn nhiều hơn hai miếng, tối về nhà nhất định đừng có nói xấu ta trước mặt hài tử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-266.html.]
Sau đó thấy đẳng trước trên bè tre, nhị ca và tam ca cũng đang cười xấu xa, Cố Tâm Nguyệt không nhịn được mà đe dọa: "Nếu không thì lần sau ra ngoài, các ngươi tự mình vác dưa từ nhà lên đi. ˆ
"Không không không, không dám, yên tâm đi muội muội, tuyệt đối sẽ không để muội mất mặt trước hài tử đâu."
"Đúng đúng đúng.”
Bốn người vừa nói vừa cười, trước khi trời tối, đoàn người đã về đến chân núi.
Mọi người thấy bóng dáng bọn họ trở về, đều thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra, lần đầu tiên đi bán hàng có lẽ đã thành công.
Tối nay là Hứa Thị và Thanh Hoan nấu cơm tối.
Hôm nay Tâm Nguyệt ra ngoài cả ngày, có lẽ nàng đã rất mệt.
Hơn nữa gân đây theo Tâm Nguyệt nấu cơm, Thanh Hoan cũng học được khoảng 7-8 phần.
Bữa tối, Tống Chính Quang cũng được gọi đến.
Vào thời điểm quan trọng như vậy, tất nhiên lại không thể thiếu một cuộc họp gia đình.
Trước tiên, Tống Dập lấy túi bạc ra, báo cáo: "Hôm nay ở thành Thanh Châu, bán dưa hấu được 48 lượng, bán hai giỏ phật thủ được 1 lượng bạc. `
Mọi người buông đũa, đồng loạt ngạc nhiên.
"Trời ạ, các con bán được bao nhiêu dưa hấu vậy à?" Cố lão đầu ngạc nhiên hô lên.
"Một lượng bạc một quả dưa hấu, mua ba tặng một." Cố Tam Thanh giải thích.
"Trời ạ, 1 lượng bạc/quả dưa hấu, vậy chúng ta đã tích trữ được bao nhiêu lượng bạc... không đúng, là dưa hấu vậy." Hứa Thị cũng không thể tin được.