Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:46:53
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái gì mà nhờ làm giày?

Chỉ có Thanh Hoan ngây thơ như vậy mới tin vào những lời này.

Nhưng vì Thanh Hoan đã nói vậy, hắn cũng không tiện làm chuyện phá hoại người khác sau lưng nên bất mãn nói: "Muội còn chưa làm giày cho ta, mà lại muốn làm cho A Đức trước?”

Tống Thanh Hoan sửng sốt: "Không phải chứ, trước khi chạy nạn, ta đã cùng Cố đại nương làm giày cho mọi người rồi mà."

"Đó là mọi người đều có, sao có thể tính được? Ta muốn muội làm riêng một đồi tặng ta mới được.” "Được rồi, được rồi, làm cho huynh trước, được chứ."

"Ta thấy được."

Nói xong, Cố Nhị Dũng lại phấn khích bế nàng ấy lên.

Những người trốn sau hàng rào nghe hết mọi chuyện, suýt chút nữa không nhịn được mà kêu lên.

Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập mỗi người một tay, vội vàng che tai và mắt hài tử.

Nhị ca bình thường nhìn cao lớn oai phong như một đại gia, sao bây giờ hắn lại nũng nịu thành ra thế này?

Nam nhân đích thực không hợp với việc làm nũng.

Nhìn thêm nữa chắc sẽ mọc mụn mất.

Mọi người liên ô lên một tiếng rồi tản đi khắp nơi.

Ngày hôm sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-258.html.]

Cố Nhị Dũng tỉnh thần sảng khoái, hắn tắm rửa sạch sẽ từ đầu đến chân, cầm theo một cây roi mây đi tìm Tống Chính Quang.

Lúc gặp Tống Chính Quang, Cố Nhị Dũng liền quỳ xuống một chân: "Tống thúc, hai ngày trước là lỗi của ta, chọc giận thức, thúc muốn đánh muốn mắng gì cũng được, nhưng ta đối với Thanh Hoan là thật lòng, sau này ta sẽ chăm sóc nàng ấy cả đời, mong Tống thúc thành toàn cho chúng ta!”

Tống Chính Quang bị màn đột ngột này của hắn làm cho choáng váng, một lúc sau ông ta mới hoàn hồn, cười nói: "Sao thế? Bây giờ ngươi đã nghĩ thông suốt rồi à? Không sợ mình không xứng à?”

"Vâng. Ta đã nghĩ thông suốt rồi, trước đây là ta nghĩ sai, mong Tống thúc niệm tình ta không biết, tha thứ cho tal" Cố Nhị Dũng cầu xin: "Nếu không được, thúc cứ đánh ta mấy roi cho hả giận đi!"

Tống Chính Quang nghe vậy, cười khổ: "Haiz, ta có tư cách gì mà tha thứ cho ngươi? Ta nghe Thanh Hoan kể, lúc trước là ngươi cứu nó khỏi hỏa hoạn, chặng đường này, cũng là ngươi bảo vệ nó, ta là cha mà lại biến mất không thấy tăm hơi khi nó cần giúp đỡ, ta mới là người không có tư cách được tha thứ nhất!"

Cố Nhị Dũng nhất thời không nói nên lời, ngay sau đó hắn nghe Tống Chính Quang đổi giọng nói tiếp:

"Nhưng từ nay về sau sẽ khác, Tống Thanh Hoan sau này đã có cha làm chỗ dựa rồi, nếu sau này ngươi đối xử không tốt với nó, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!"

"Được!"

Hai gã nam nhân thô lỗ nhất trí cao về vấn đề này!...

Để ăn mừng, cũng để cổ vũ cho vụ thu hoạch mùa thu sắp tới, tối hôm đó nhà họ Cố đứng ra mời toàn bộ mọi người đến ăn tiệc nướng. Không giống như lần nướng lợn toàn phần trước đây, lần này không chỉ có nhiều loại thịt mà còn có đủ các loại rau. Ngoài thỏ nướng, cá nướng, gà nướng, tôm nướng, chân giò nướng... ra, rau còn có ngô nướng, ớt xanh nướng, đậu giác nướng, nấm nướng, cà tím nướng...

Đồ ăn chính còn có bánh bao nướng, bánh nếp nướng...

Người đông sức mạnh lớn, Cố Tâm Nguyệt chỉ hướng dẫn một lần, những người còn lại liền đẩy nàng sang một bên, bắt đầu xắn tay áo vào làm.

Người cắt rau thì cắt rau, người xiên thịt thì xiên thịt.

Người nướng thì nướng, người án thì ăn.

Cố Tâm Nguyệt và hai hài tử ăn rất vui về nhưng tiếc là nếu lúc này có chút rượu thì tốt biết mấy.

Loading...