Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:44:39
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thôi thì ngươi ở lại giúp ta bóc tỏi đi." Cố Tâm Nguyệt cười nói.

"Ồ... cũng được." Cố Tiểu Lục vội vàng đáp lời.

Có việc làm, dù sao cũng tốt hơn là cả ngày đi bắt cá.

Nhìn gia đình này, chắc hẳn bọn họ là vì chạy nạn nên mới trốn vào trong núi, đồ ăn chắc chắn rất eo hẹp, huống chỉ tối nay bọn họ đã lấy hết lương thực tốt nhất trong nhà ra đãi hắn.

Về sau, hắn nhất định phải làm việc chăm chỉ, tự kiếm lấy miếng cơm của mình.

Nhưng mà... Những ngày tiếp theo, khẩu phần ăn của nhà họ Cố khiến Cố Tiểu Lục mới đến đây hoàn toàn ngạc nhiên.

Thịt kho măng, ốc hương cay, cá tạp kho tiêu, sườn xào chua ngọt...

Nếu nói những món ăn này cũng có thể kiếm được ở trong núi thì cũng không nói. Nhưng khi người nhà họ Cố ăn cơm trắng, bọn họ cũng hoàn toàn không kiêng khem 8ì.

Trứng cũng là mỗi người mỗi ngày đều được ăn. Tiên tử còn thường xuyên dùng cái lò nướng gì đó làm điểm tâm cho mọi người ăn.

Thậm chí bản thân nàng còn thường xuyên dùng bếp lò bằng đất trong sân để hầm canh ngân nhĩ ăn.

Đây rốt cuộc là gia đình gì vậy?

Rõ ràng trước đó Cố Tiểu Võ đã nói với hắn rằng, gia đình bọn họ bởi vì trong thôn xảy ra nạn đói, ruộng vườn trong nhà đều c.h.ế.t hết nên mới theo thôn dân ởi lánh nạn.

Sau đó bọn họ gặp phải đường cùng, không còn cách nào khác, mới bất đắc dĩ chạy trốn vào trong núi.

Rõ ràng hắn đã chuẩn bị tâm lý, chuẩn bị từ bỏ cuộc sống xa hoa trước kia, hạ quyết tâm bắt đầu chịu khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-230.html.]

Thấy mọi người ăn uống với về mặt bình thản, hẳn cũng không tiện hỏi nhiều. Thay vì hỏi nhiều, còn không bằng giữ miệng mà ăn.

Dù sao thì thức ăn do tiên tử nấu, ngay cả một "kẻ quê mùa" đến từ kinh thành như hắn cũng phải ngạc nhiên.

Cứ ăn như vậy ngày này qua ngày khác, cơ thể hắn nhanh chóng hồi phục đồng thời còn tăng thêm không ít thịt.

May mắn là mấy ngày nay, Trương Thị, người mẫu thân trên danh nghĩa này lại may cho hắn hai bộ quần áo và giày mới, hắn cũng không cần mặc quần áo cũ của Cố Tiểu Võ nữa.

Ăn mặc không lo, Cố Tiểu Lục bắt đầu suy nghĩ xem mình có thể làm được những gì. Ở nhà, bình thường hắn chỉ có thể làm những việc vặt tương tự như Hoài Cẩn và Tử Du, ví dụ như Hoài Cẩn phụ trách trông chó, Tử Du phụ trách cho thỏ ăn, còn hắn thì phụ trách cho bò ăn.

Hắn cũng muốn lên núi săn b.ắ.n giống như Cố nhị thúc, thường xuyên có thể mang một ít động vật về để cải thiện khẩu phần ăn cho mọi người.

Hơn nữa hắn cũng biết săn bắn.

Sau khi hắn kiên trì không ngừng, cuối cùng Cố Nhị Dũng cũng đồng ý hôm nay sẽ dẫn hắn lên núi săn bắn.

Chờ đến khi thấy hắn thực sự có thể sử dụng nỏ một cách thành thạo, ngay cả cao thủ săn b.ắ.n Cố Nhị Dũng cũng ngạc nhiên, liên tục cảm thán Cố Tiểu Lục chính là người kế thừa tương lai của hắn.

Đối phương dự định sau này lên núi săn b.ắ.n đều sẽ dẫn hắn theo cùng.

Ngoài săn bắn, lúc rảnh rỗi Cố Tiểu Lục còn theo Tống Dập cùng dạy hai hài tử đọc sách luyện chữ.

Mặc dù học vấn của hắn không bằng Tống Dập nhưng dạy hai hài tử thì hoàn toàn dư sức.

Thấy học vấn của hắn như vậy, Tống Dập cũng mơ hồ chứng thực được suy đoán của mình.

Nhưng thấy hắn không cố ý che giấu, Tống Dập cũng không khỏi yên tâm hơn đôi phần. Mặc dù Cố Tiểu Võ cũng biết lai lịch của Tiểu Lục không tầm thường, nhưng không ngờ học vấn của hắn lại tốt như vậy.

Loading...