Nghe nàng ấy nói vậy, Cố Nhị Dũng vốn có tính cách thô lỗ cũng suy nghĩ cẩn thận, về những điều kỳ lạ trên đường ởi, cùng với những thức ăn tươi ngon nóng hổi.
Hắn không khỏi nghi ngờ: "Muội muội, ta cũng thấy lạ, bao nhiêu ngày nay, trên xe của muội không mang theo nhiều đồ đạc, tại sao thịt cá cứ như ăn không hết vậy?"
Cố Tâm Nguyệt buông đũa, định để Cố Tiểu Võ dẫn hai hài tử đi chơi trước, nàng sẽ chính thức nói rõ với mọi người.
Nàng còn chưa kịp mở miệng, Tống Dập bên cạnh đã lên tiếng trước: "Thanh Hoan, muội theo ta qua đây một chút."
Hứa Thị ở bên kia cũng buông đũa nói: "Nhị Dũng, con cũng theo mẫu thân qua đây một chút."
Một bên sân.
Tống Dập thấy Thanh Hoan đi theo, xung quanh không có ai, hắn liền cân nhắc rồi nói: "Thanh Hoan, tấu tử của muội ấy, khụ, thật ra trước đây khi nàng ấy ngốc nghếch, một hồn một phách đã đi đến tiên giới, sau khi tu luyện xong, tiên nữ thả nàng ấy về thì tặng cho nàng ấy một pháp khí, pháp khí này chính là không gian giới tử, có thể chứa đồ vật, sau này nếu muội gặp phải chuyện gì không hiểu, đừng hỏi nàng ấy nữa, để tránh nàng ấy khó xử, dù sao thiên cơ không thể tiết lộ, sau này muội cũng không được nhắc đến với người khác."
Tống Thanh Hoan lúc đầu còn trợn tròn mắt, dường như bị sốc, sau đó nàng ấy mới từ từ hoàn hồn: "Ca, muội biết rồi, sau này muội sẽ không hỏi nữa, sau này ra ngoài muội cũng sẽ không nói với người khác, ca yên tâm."
"Ừ, về ăn cơm thôi."
Một bên khác của sân.
Hứa Thị trừng mắt nhìn Cố Nhị Dũng, sau đó nói: ”" Lão nhị, con còn nhớ trước đây lão hòa thượng điên đó đã nói với chúng ta như thế nào không? Trước đây, lúc muội muội con ngốc nghếch đã đánh mất một hồn một phách, bây giờ trở vê chính là lúc tăng them phúc khí, bản lĩnh giấu đồ này cũng là do lão hòa thượng điên đó dạy, sao con có thể hỏi trước mặt hài tử được? Lỡ như sau này chúng ra ngoài lỡ lời thì à? Chẳng phải sẽ hại muội muội con hay à?”
Cố Nhị Dũng cũng giật mình trong nháy mắt, sau đó hắn mới ngớ người ra, gãi gáy, cười nói: "Mẫu thân, con biết rồi, yên tâm, sau này con sẽ giữ bí mật không nói chuyện này ra ngoài. "
"Vậy thì được rồi, được rồi, con về ăn cơm trước đi, gọi lão tam qua đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-202.html.]
Vì vậy, Hứa Thị đã lần lượt nói chuyện với mọi người trong nhà họ Cố.
Cố Tâm Nguyệt ngồi một bên, thấy mọi người sau khi trở về đều nhìn nàng bằng ánh mắt sùng bái.
Nàng chỉ cười mà không nói.
Nàng không khỏi có chút thắc mắc, không biết Hứa Thị và Tống Dập đã giải thích với bọn họ như thế nào?
Không cần nàng bổ sung thêm à?
Đợi đến tối, Cố Tâm Nguyệt tìm hai người, hỏi rõ ràng, nàng mới phát hiện ra, ôi trời, hai lý do mà nàng vắt óc nghĩ ra, vậy mà đã được hai người dùng một cách rất sinh động.
Được rồi.
Vì mọi người đều đã biết, sau này nàng có thể càng thoải mái hơn. ... Tiếp theo, mọi người đều bận rộn với việc xây nhà.
San bằng đất, đào móng, vận chuyển đá, chặt gỗ, đốn tre.
Toàn là những công việc nặng nhọc.
Những căn phòng ở được đã được sắp xếp thành một dãy hướng về phía nam, lưng tựa vào núi đá, mặt hướng ra suối, căn nào cũng có ánh sáng rất tốt.
Hai gian bếp và phòng ăn được ghép lại với nhau ở phía trước bên cạnh.
Nhà vệ sinh ở phía sau bên kia.
Trong khi một số nam nhân hăng hái bừng bừng bận rộn xây nhà, Cố Tâm Nguyệt dẫn những người khác cũng bắt đầu chuẩn bị khai hoang.