Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:33:04
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ xông vào đánh Tiền Thị và gia đình một trận tơi bời.

Tiền Thị vừa rồi bị đẩy ngã xuống đất, đang thấy bụng khó chịu, sau một trận đánh hỗn loạn, một dòng m.á.u tươi chảy ra từ bên dưới người nàng ta.

Tiền Thị vội vàng khóc lóc kêu cứu: “Dũng ca, cứu mạng! Cứu mạng! Ta sai rồi, xin chàng cứu ta."

Cố Nhị Dũng ngước mắt nhìn thoáng qua, khinh thường dời mắt đi: "Chúng ta thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường trước ởi, không đợi bọn họ nữa."

"Được." Tống Thanh Hoan từ phía sau hắn bước ra, chuẩn bị giúp đẩy xe tiếp.

Tiền Thị thấy vậy, nhịn đau chửi mắng: "Được lắm, Cố Nhị Dũng kial Không trách được chàng đối xử tàn nhẫn với ta như vậy, thì ra đã tìm được người khác rồi. "

Cố Nhị Dũng không vui nhíu mày, khẽ nói với Tống Thanh Hoan: "Đừng để ý đến ả nữ nhân điên đó."

Tiền Thị thấy bọn họ thực sự bỏ mặc mình, nàng ta không khỏi bật khóc nức nở, một lúc sau thì ngất đi.

Đến khi nàng ta tỉnh lại, bên cạnh nào còn bóng dáng ai nữa?

Cha, mẫu thân và đệ đệ cũng đã sớm đi rồi.

Ngay cả giường chiếu cũng không để lại cho nàng ta.

Nàng ta không khỏi hối hận mà lặng lẽ khóc.

Bên kia người Cố gia đi trước, đi một mạch đến lúc hoàng hôn.

Cuối cùng, trước khi trời tối, bọn họ tìm thấy một bãi đất trống bên bờ suối.

Những nữ nhân chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-187.html.]

Những nam nhân thì dựng lều.

Chiếc lều là do Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt cùng nhau thiết kế.

Trước tiên, bọn họ khâu một vài tấm vải dầu lại với nhau, chừa chỗ để xỏ lỗ, sau đó dùng những thanh tre đã chuẩn bị sẵn xỏ từng thanh một để cố định, cuối cùng cắm xuống đất và dùng đá đè lên. Bên trong lều trải vải dầu, sau đó trải chiếu cũ, rồi đắp thêm chăn dày mang theo, mặc dù ban đêm sẽ hơi lạnh nhưng trong đoàn người chạy nạn thì như vậy đã là tốt lắm rồi.

Huống chỉ còn có đống lửa đang cháy.

Những nam nhân dọn dẹp và dựng xong lều, cơm cũng đã nấu xong, mọi người liền ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm.

Cố Tâm Nguyệt hấp một đĩa xúc xích, một đĩa gà muối.

Nàng lại nấu một nồi mì ăn liền lớn, mỗi người còn được đập thêm một quả trứng ốp la.

Rau xanh là Tống Thanh Hoan tìm được rau dại gần đó, rửa sạch trực tiếp trong suối rồi cho vào.

Một nhà vây quanh nồi lớn chuẩn bị ăn cơm, đoàn người phía sau mới từ từ đuổi kịp.

Hứa Thị thấy vậy, vội vàng cầm lấy nắp nồi, định đậy thức ăn trong nồi lại.

Cố Tâm Nguyệt lên tiếng ngăn cản: "Mẫu thân, đừng đậy nữa, trong số bọn họ không phải có người nói lương thực nhà mình nhiều hay à? Cứ để những người đó nhìn thấy đi, dù sao thì chúng ta ăn gì, những người lưu dân đến cũng sẽ bán cho chúng ta, đã vậy thì cứ thoải mái ăn đi."

Cố Nhị Dũng cũng hào phóng cầm lấy nắp nồi: "Muội muội nói đúng, không có gì phải ngại cả."

"Ừ, cũng đúng."

Cố Tâm Nguyệt múc cho mỗi người một chén mì ăn liền, phủ lên một quả trứng ốp la, rồi lại cho thêm hai nhánh rau dại.

Mọi người nuốt nước bọt, vội vàng nhan lúc còn nóng ăn.

“Tâm Nguyệt, con làm món mì gì thế này? Sao lại ngon thế, đặc biệt là sợi mì rất dai, quả trứng này con mang theo suốt đường mà không bị vỡ à, được ăn trứng quả là quá thơm." Hứa Thị ăn một miếng, liên tục khen ngợi. Các ca ca cũng vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, ngon quá, ta còn tưởng rằng chạy loạn sẽ không được ăn cơm nóng canh nóng, bây giờ xem ra, không hề kém hơn ở nhà."

Loading...