Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:32:57
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được rồi, chúng ta đi chậm lại cũng không sao." Tống Dập thấy nàng không đồng ý, đành phải mở lời bảo nàng đi chậm lại.

Cố Tam Thanh thấy vậy, cũng khuyên cha và mẫu thân lên xe ngồi một lát.

Cha và mẫu thân tuổi tác đã cao, đi cả buổi sáng quả thực cũng có chút mệt.

Nhưng hai người đều nhất quyết không chịu ngồi: "Tiếp theo sẽ còn mệt hơn, ta và cha con có thể chịu được, không thể kéo chân các con lại."

Cố Đại Sơn cũng bảo Cố Tiểu Võ lên ngồi nghỉ một lát.

Cố Tiểu Võ lắc đầu như trống bỏi: "Không được, cha, con không mệt, con phải ở bên cạnh để bảo vệ mẫu thân và đệ đệ, muội muội trong bụng mẫu thân."

Cố Nhị Dũng đi sau cùng nghe vậy, quay đầu nhìn Tống Thanh Hoan.

Chỉ thấy khuôn mặt trắng trẻo của nàng ấy hơi tái nhợt, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.

Dù lời quyên tâm không nên do hắn nói ra nhưng hắn vẫn lắp bắp mở lời: "Thanh Hoan muội muội, muội lên xe ngồi nghỉ ngơi đi, ta sức lớn, muội đẩy hay không đẩy cũng không ảnh hưởng gì mấy." Tống Thanh Hoan vội lau mồ hôi trên trán, xua tay: "Không cần, không cân, muội chịu được."

Cố Tâm Nguyệt đi trước nghe vậy, quay đầu lại: "Muội muội, cơ thể muội yếu ớt, đừng cố nữa, lên nghỉ ngơi một chút đi!"

"Muội..."

Chưa kịp để Tống Thanh Hoan mở lời lần nữa, Cố Nhị Dũng đã trực tiếp dùng một tay kéo nàng ấy lên.

Tay hắn vừa nhấc, người đã ngồi lên xe ngựa phía trước.

Đối mặt với muội muội yếu đuối nhưng lại cố chấp như vậy, Cố Nhị Dũng thực sự không có cách nào đôi co với nàng ấy. Hắn chỉ đơn giản trực tiếp ra tay

Tống Thanh Hoan sửng sốt, không ngờ hắn lại trực tiếp bế mình lên xe.

Mặc dù chỉ trong chốc lát hắn đã buông ra nhưng nàng ấy vẫn không nhịn được mà đỏ mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-184.html.]

Hứa Thị quay đầu lại vừa vặn nhìn thấy cảnh này, gương mặt bà không kìm được nở nụ cười.

Lại đi khoảng nửa canh giờ, đội ngũ phía trước rốt cuộc cũng chậm lại.

Trưởng thôn ở phía trước hô to mọi người tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị đun nước nóng, làm chút đồ ăn để nghỉ ngơi.

Nhà họ Cố cách xa thôn dân một chút, bọn họ tìm một khoảng đất trống, cũng ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đâu tiên, mọi người lấy một tấm vải dầu trải xuống đất để chống ầm, lại lấy một số đệm cũ trên xe ngựa xuống trải.

Cố Tâm Nguyệt sắp xếp cho một số đối tượng trọng điểm ngồi lên.

Mặc dù Trương Thị khăng khăng nói mình không sao nhưng vẫn nàng ấy vẫn bị mọi người thuyết phục ngồi xuống.

Tiểu Vũ dẫn hai hài tử tới trêu đùa Tiểu Hắc, bọn chúng ngồi cả buổi sáng đều đã ngột ngạt.

Cha và mẫu thân tuổi đã cao, mấy nhi tử có nói thế nào cũng không cho bọn họ động đậy, cả hai đành phải ngoan ngoãn ngồi chờ cơm nóng.

Bốn nam nhân nhặt củi giúp nhóm lửa, sau đó bọn họ cũng bị Cố Tâm Nguyệt đuổi đi nghỉ ngơi.

Tống Thanh Hoan ở lại giúp nấu cơm.

Mọi người chuẩn bị ăn tạm bữa trưa bằng lương khô, cũng không cần chuẩn bị gì nhiều.

Huống chỉ người trong thôn đều đang ở gần đó nhìn chằm chằm, lúc này bọn họ cũng không thể lấy cá to thịt lớn ra ăn được.

Cố Tâm Nguyệt lấy hai mươi mấy chiếc bánh bao đen trong bọc ra, trước đó nàng đều đã cắt sẵn từng miếng và nhét thịt kho bên trong. Nàng nướng trên lửa một cách đơn giản, nướng đến khi mềm là có thể ăn được.

Nàng lại đun một nồi nước nóng, cho thêm chút đường đỏ, bổ sung năng lượng cho mọi người.

Mọi người nhận lấy chiếc "bánh kẹp thịt" được nướng nóng hổi, cắn một miếng.

Loading...