Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:32:34
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừ, nếu ngày mai trời quang, chúng ta sẽ đi vào ngày mai." Tống Dập đáp.

Ngày hôm sau.

Sau khi tuyết ngừng rơi, thời tiết quả nhiên hửng nắng.

Tống Thanh Hoan ở nhà trông hai hài tử, Cố Tâm Nguyệt lại dặn dò cẩn thận nàng ấy chốt chặt cửa, rồi mới cùng Tống Dập đi về phía đầu thôn.

Lúc đi ngang qua nhà họ Cố, Cố Tâm Nguyệt không yên tâm, lại vào dặn dò một tiếng.

Cố lão đầu và Cố Đại Sơn đã ra đồng từ sáng sớm. Những người còn lại thì ở nhà quét tuyết trong sân.

"Mẫu thân, con và Tống Dập đi lên trấn mua ít đồ, Thanh Hoan ở nhà một mình trông hài tử, con không yên tâm, hay là lát nữa mẫu thân và nhị cả sang giúp con trông nhé." Cố Tâm Nguyệt mở cửa liền nói.

"Được, nhưng tại sao con không bảo con bé bế hai hài tử sang đây chơi một lát? Vừa hay chơi cùng Tiểu Vũ, mấy mẫu tử chúng ta cũng tiện nói chuyện." Hứa Thị thuận miệng nói.

"Muội muội con bây giờ hơi nhút nhát, không tiện sang đây lắm." Cố Tâm Nguyệt nhỏ giọng giải thích.

"Mẫu thân, mẫu thân đừng hỏi nữa, lát nữa con sang, giúp muội muội trông chừng nhà bếp, xem nhà họ Lưu không biết điều kia có dám sang gây chuyện không. "

Cố Nhị Dũng vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Muội muội, muội yên tâm đi cùng muội phu đi."

Không khí trong thôn có chút kỳ lạ, không ít người vội vã đi tới, trên mặt lộ vẻ lo lắng, thậm chí còn không kịp chào hỏi.

Một bà lão mặt mũi hiền lành thấy Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt đi vê phía đầu thôn, tốt bụng dừng lại: "Tống Dập, Tâm Nguyệt này, sao hai đứa không ra đồng xem thử? Tuyết rơi thế này không biết có ảnh hưởng đến mùa màng hay không?"

"Nhà hết dầu muối rồi, ta và A Dập lên trấn xem sao." Cố Tâm Nguyệt đánh giá bà, thấy vẻ mặt bà lo lắng, nghĩ đến cảnh tượng trên đồng lát nữa, nàng có chút không đành lòng: Bà, đường trơn, bà đi chậm thôi. "

"Hừ, bây giờ bọn họ một tấc đất cũng không có, muốn xem cũng chẳng xem được." Lưu Thị đi ngược chiều, đi ngang qua, trên mặt mang theo vẻ chế giễu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-174.html.]

Trên mặt Cố Tâm Nguyệt mang theo nụ cười nhàn nhạt, nàng đáp lại Lưu Thị: "Thì ra là đại tẩu, ôi không, ta quên mất chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, vị đại thẩm này, ngươi mau về xem ruộng nhà mình đi."

Lưu Thị thấy nàng không hề hối hận, giống như đ.ấ.m vào bông.

Nàng ta khẽ hừ một tiếng, quay đầu bỏ đi.

Nụ cười trên mặt Cố Tâm Nguyệt dần thu lại, đối mặt với những người đối xử tốt với nàng, nàng chỉ thấy không đành lòng.

Nhưng nghĩ đến Lưu Thị luôn tính toán với nàng, nghĩ đến cảnh nàng ta sắp phải ăn quả đắng, nàng không khỏi cảm thấy hả hê.

Biểu cảm thoáng qua đó vừa vặn lọt vào mắt Tống Dập.

Điều này không khỏi khiến hắn nhớ tới cảnh Cố Tâm Nguyệt trước đó vui vẻ đồng ý nhường ruộng lúa cho Lưu Thị.

Chẳng lẽ nàng thật sự có thể tiên đoán tương lai?

Cho nên nàng mới cố ý dẫn dắt Lưu Thị, để nàng ta chủ động mở lời xin ruộng lúa?

Bất kể sự thật là gì, hắn cũng không thể để nàng rơi vào nguy hiểm.

Nghĩ đến đây, Tống Dập theo bản năng nắm lấy tay Cố Tâm Nguyệt, hai người bước nhanh về phía trấn. ...

Lương thực và thịt cá trong nhà không thiếu.

Trước khi chạy nạn, bọn họ nên ưu tiên ăn hết những thứ không dễ bảo quản.

Thịt xông khói, lạp xưởng, các loại rau khô, nấm... làm trước đó đều có thể giữ được một thời gian, thích hợp mang theo trên đường.

Trong thời gian này, Cố Tâm Nguyệt cũng không ít lần tìm cơ hội lén lút tích trữ rau và thịt vào không gian.

Loading...