Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:28:30
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thanh Hoan cúi mắt giãy giụa một lúc, lại kiên quyết lắc đầu: "Muội muốn tự mình đến giải quyết, muội sẽ tự bảo vệ mình."

Cố Tâm Nguyệt thấy nàng ấy vốn mềm yếu, lúc này lại bỗng nhiên cảm thấy nàng ấy có chút sức sống, bèn đồng ý: "Để muội muội đi cùng cũng được nhưng chúng ta phải cải trang trước.”

Một lúc sau.

Cố Tâm Nguyệt trang điểm mãi, cuối cùng hóa trang cho Thanh Hoan một lớp “bạo hành gia đình."

Đệm xe ngựa rất dày.

Chiếc chăn bông lớn gấp đôi, trải một nửa đắp một nửa, quấn chặt chẽ người nàng ấy.

Trên cùng trải một tâng một chăn cũ mỏng để che mắt người khác.

Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh về nhà thu dọn một số đồ nghề vừa tay, đựng trong giỏ.

Hai hài tử và một con ch.ó cũng được đưa đến nhà họ Cố.

Sau khi thu dọn xong xuôi, cuối cùng đoàn người cũng chuẩn bị lên đường.

Vừa mới ra khỏi cửa, đoàn người đã thấy Lưu Thị lén lút trốn ở góc tường nhìn về phía này.

Thấy mấy người ra ngoài, nàng ta vội vàng nhổm dậy định bỏ chạy.

Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh nhanh mắt nhanh tay chặn đường nàng ta lại.

Cố Tâm Nguyệt lên tiếng: "Ồ, vừa hay, chúng ta đang định đi tìm “đại tấu" đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-165.html.]

Lưu Thị quay đầu lại một cách tức tối: "Tìm... tìm ta làm gì?"

"Thế này, chuyện tốt mà nhà họ Lưu các ngươi làm, muội muội ta được đón về nằm hai ngày rồi mà sức khỏe vẫn không khá hơn, chúng ta là tẩu tử có nên ra mặt đòi lại công bằng không? Đại tẩu sẽ không chỉ che chở cho nhà mẫu thân đẻ của mình đấy chứ." Cố Tâm Nguyệt cong môi hỏi.

"Đừng nói bậy, vợ chông nhà người nào mà chẳng cãi nhau." Lưu Thị có chút chột dạ nói. “Chậc, ta cũng không vòng vo với ngươi nữa, nghe nói chuyện hôn sự của muội muội ta là do một tay ngươi sắp xếp, người nàng ấy gả cho cũng là biểu đệ của ngươi, giờ muội muội ta bị đánh thành ra thế này, ngươi chịu trách nhiệm lấy thư hòa ly về đi."

"Cái gì? Thư hòa ly? Không được, không được, biểu đệ ta không thể dễ dàng để người đi như vậy được." Lưu Thị vội vàng xua tay từ chối.

Lúc trước, biểu đệ của nàng ta đến thôn Lê Hoa thăm họ hàng, vừa nhìn thấy Tống Thanh Hoan đã thích nàng ấy ngay.

Cuối cùng hắn cũng cầu xin nàng ta làm chủ để cưới người về. Sao hắn có thể dễ dàng buông tay như vậy được.

Đừng nhìn thấy lúc này, hắn đánh thê tử rất tàn nhẫn nhưng lúc thích thì hắn cũng thật sự thích.

Lưu Thị vừa thầm than thở vừa có chút lung lay.

Nếu Tống Thanh Hoan muốn thư hòa ly, cũng không phải là không có cách, vừa khéo lúc này, nhà họ Lưu cũng để nàng ta đến đây dò la tin tức.

Chỉ cần nàng ta thêm mắm dặm muối nói thành bệnh nặng, chẳng phải là...

Chỉ là bọn họ muốn thư hòa ly, không có chút tiền thì sao được?

Cố Tâm Nguyệt thấy trên mặt nàng ta hiện rõ vẻ tính toán, nàng nhướng mày: "Đại tẩu, nếu ngươi có cách, không bằng nói ra nghe thử?"

"Nói thật, biểu đệ ta đúng là thỉnh thoảng có hơi hồ đồ, nhưng cũng rất khó đối phó, nếu các ngươi muốn dễ dàng lấy được thư hòa ly, sẽ không dễ đâu." Lưu Thị mắt đảo một vòng, tiếp tục nói: "Hay là để ta thử xem, nhưng mà ngươi thấy đấy, việc này chắc chắn phải tốn chút tiền để lo liệu thì mới ổn."

"Vậy sao? Đáng tiếc là ta không có nhiều tiên, trong nhà cũng không có nhiều lương thực, chỉ có ba mẫu ruộng lúa đáng giá chút tiền, nhất thời lấy đâu ra tiền cho ngươi đây." Cố Tâm Nguyệt cố tình làm ra vẻ khó xử.

Loading...