Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:27:41
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Dập buông bút vẽ trên tay xuống, đi mở cửa trước Cố Tâm Nguyệt một bước.

Cuộc sống trong thôn không mấy khá giả, mọi người ngày càng khó khăn.

Vì vậy, Cố Tâm Nguyệt thường đóng chặt cửa ở nhà, cũng không mấy khi đi ra ngoài.

Tiếng gõ cửa hôm nay không giống của người nhà họ Cố, Tống Dập theo bản năng lao ra trước.

Mở cửa ra, thì ra là Tần tam thiếu gia dẫn theo A Tùng đến.

Vì bột tạo hương, Tống Dập và Tân Tranh đã gặp nhau hai lần, mặc dù bầu không khí giữa hai người không còn căng thẳng như lúc đầu, nhưng dường như giữa hai người vẫn luôn có chút địch ý mơ hồ.

Chưa kịp để Tống Dập mở lời, Tần Tranh đã vội vàng giải thích: "Tống công tử, Cố nương tử, hôm nay là đông chí, ta đặc biệt đến làm phiền để xin một bữa cơm, ngày mai ta phải về phủ Thanh Châu rồi."

Chưa kịp để Tống Dập trả lời, Tần Tranh đã gật đầu, A Tùng nhanh chóng khiêng không ít đồ từ trên xe ngựa xuống, thẳng tay bê vào sân.

Tống Dập bất lực nhếch miệng: "Tần công tử đây là đang làm gì thế?"

Tân Tranh cười bất lực: "Lần đầu đến thăm, không tiện đi tay không, thêm vào đó thời gian gần đây, nhờ có bột tạo hương của Cố nương tử giúp đỡ, Đa Vị Lâu đã được hưởng lợi không ít, đây là một chút tâm ý, mong Tống công tử đừng chê CƯỜi."

Tống Dập tránh người ra: "Như vậy thì xin đa tạ."

Cố Tâm Nguyệt đứng bên cạnh, nhìn A Tùng liên tục bê đồ vào sân, ngoài vài tấm vải ra, còn lại toàn là đồ ăn, nào là gà, vịt, lợn dê, cá, tôm, hải sản khô.

Cố Tâm Nguyệt nhìn mà mắt cứ giật giật: "Tân công tử, ngươi khách sáo quá rồi, như vậy có tiện không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-143.html.]

"Ha ha, nghe nói tay nghề nấu nướng của Cố nương tử rất ngon nên trước khi đi, ta đã đặc biệt mang nhiều đồ ăn đến đây xin cơm, mong Cố nương tử đừng để bụng." Tân Tranh cười nói.

"Không sao, không sao, nếu vậy thì mang thẳng vào bếp đi." Cố Tâm Nguyệt vừa nói vừa gọi A Tùng bê đồ vào bếp.

Chỉ còn Tần Tranh và Tống Dập đứng trong sân, thấy vẻ mặt không tình nguyện của Tống Dập, Tần Tranh đành phải hạ mình nhỏ giọng trêu chọc: "Lần này về phủ Thanh Châu, ta không định trở lại nữa, sau Tết, ta định lên kinh thành xem thử nên Tống công tử không cần lo lắng."

Sau vài lần tiếp xúc, Tân Tranh đã giảm bớt thành kiến đối với Tống Dập, thấy đối phương cũng rất quan tâm đến hai hài tử, những chuyện trước đây làm hắn bận tâm cũng dần dần được buông bỏ.

Chỉ là trước khi đi, hắn thấy mình chưa được ăn thử tay nghề của Cố nương tử trong truyền thuyết, có chút không cam lòng.

Vì vậy, hắn đành mặt dày đến đây.

Dù sao thì con người sống trên đời, không để lại tiếc nuối cho bản thân mới là điều quan trọng nhất.

Tống Dập nghe hắn nói sau này sẽ không quay lại nữa, trong lòng không hiểu sao cảm thấy thoải mái.

Hắn liền dẫn người vào nhà, sau đó lại đi pha trà.

Tân Tranh đánh giá một lượt, nhà họ Cố chỉ có một khoảng sân nhỏ, ba gian phòng nhỏ, còn nằm ở chân núi hẻo lánh.

Điều này khiến hắn rất ngạc nhiên, dù sao trước đây đôi phu thê này đã kiếm được không ít bạc từ hẳn.

Tại sao bọn họ lại không xây một ngôi nhà mới?

Vừa bước vào cửa, nhìn kỹ lại, hắn mới phát hiện, tuy sân nhỏ nhưng bên trong được dọn dẹp ngăn nắp.

Ngôi nhà này có chút hương vị đồng quê của một ngôi nhà nông thôn, nhưng không mất đi sự gọn gàng sạch sẽ.

Loading...