Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-06-24 00:27:34
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một cân ở đây bằng 16 lạng.

Nói cách khác, một lạng có giá khoảng 12 văn tiền.

Nhưng những thứ được nàng làm ra này đều là những mặt hàng khan hiếm, độc nhất vô nhi.

Mặc dù giá bán công thức rất cao nhưng chỉ bán được một lần, sau này nàng sẽ không còn khả năng kiếm tiền nữa.

Nàng chỉ trông cậy vào loại bột tạo hương này để cung cấp nguồn thu nhập liên tục.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Cố Tâm Nguyệt mở lời nói: "100 văn/lạng."

Tần Tranh há miệng, rồi lại ngậm lại, dường như bị giá bán của Cố Tâm Nguyệt làm cho sợ hãi.

Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, bình tĩnh giải thích: "Nguyên liệu trong này của ta đều là gia vị quý hiếm, chẳng hạn như bột hạt tiêu trắng này, có lẽ Tân công tử cũng đã biết giá cả, ngoài ra, loại gia vị này rất thơm, mỗi món chỉ cần rắc một chút là đủ, một lạng này đủ để các người làm được nhiều món."

Đôi mày cau chặt của Tần Tranh dần dần giãn ra.

"Được, ta đặt 10 cân thử trước xem sao, nhưng trước khi chúng ta ký hợp đồng hợp tác dài hạn, các ngươi không được bán cho nhà khác." Tần Tranh quyết định: "A Tùng, đi lấy ngân phiếu lại đây, ngoài ra, ngươi đi chuẩn bị hợp đồng, rồi dâng giấy mực lên để Cố nương tử viết công thức cao lê thu.”

"Khoan đã!" Cố Tâm Nguyệt gọi A Tùng đang vội vã ra ngoài lại: "Xin lỗi, chúng ta chỉ nhận bạc, không nhận ngân phiếu."

"100 lượng, ngươi chắc chắn chỉ nhận bạc chứ?" Tân Tranh không nhịn được cười khẩy.

"Tần công tử có ý gì? Xin lỗi, chúng ta thực sự chỉ nhận bạc." Cố Tâm Nguyệt cảm thấy khó hiểu.

Sau này khi đi chạy nạn, nàng biết đi đâu để đổi ngân phiếu chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-140.html.]

Tất nhiên là vàng bạc thật có giá trị hơn. "Xin lỗi, chỉ là vừa rồi Cố nương tử khiến Tần mỗ bỗng nhiên nghĩ đến một người quen, nàng cũng chỉ nhận bạc nên ta mới thấy trùng hợp." Tần Tranh giải thích.

Cố Tâm Nguyệt không để ý lắm, ngóng trông bạc.

Tống Dập ở bên cạnh vẫn luôn im lặng, đôi mắt đen nhàn nhạt, dường như đang nhớ lại điều gì đó.

Không biết từ lúc nào, từ cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy nàng khi vừa tỉnh lại, đến những khoảnh khắc bên nhau trong mấy tháng qua từ từ hiện ra trong đầu hắn.

Dần dần, hình bóng của Cố Tâm Nguyệt và người trong đầu hắn lại chậm rãi trùng khớp với nhau. ... Sau khi giấy bút được đưa lên, Cố Tâm Nguyệt đọc công thức cao lê thu, còn Tống Dập thì câm bút viết ở bên cạnh.

Mãi đến lúc này, Cố Tâm Nguyệt mới cảm thấy vui mừng vì đã đưa Tống Dập đến đây, nếu không, nàng còn phải nhờ người khác viết hộ.

Thật mất giá.

Một tay đưa công thức, một tay nhận bạc.

Đúng 100 lượng, Cố Tâm Nguyệt trực tiếp dùng khăn gói lại, đeo trên người.

Cảm giác an toàn nặng trịch.

Sau khi thương lượng xong ngày mai sẽ mang bột tạo hương đến, Cố Tâm Nguyệt vội vàng dẫn hai hài tử xuống lầu.

Tống Dập vẫn đang trong trạng thái ngạc nhiên chậm một bước, hắn vừa định xuống lầu thì bỗng nhiên bị Tần Tranh gọi lại.

"Tần công tử còn có việc gì à?" Tống Dập nhàn nhạt quay đầu lại hỏi.

"Tần mỗ có một chuyện muốn hỏi Tống công tử, nguyên phối mất chưa quá ba năm, giờ công tử lại tìm được một giai nhân giống hệt như vậy, là cố ý tìm người thế thân, hay trời cao ưu ái thêm một lần nữa?" Khóe miệng Tân Tranh nhếch lên một nụ cười chế giễu.

Tống Dập trước tiên là sững sờ, sau đó hắn nhìn thoáng qua bóng dáng đang vội vã xuống lầu, trong mắt thoáng qua ý cười nhàn nhạt.

Loading...