"Chúng ta cũng có ý đó, nếu Vương chưởng quây đồng ý hợp tác, chúng ta muốn vẽ câu chuyện này thành truyện tranh đăng dài kỳ." Tống Dập trả lời.
"Tốt lắm! Tống công tử và Tống phu nhân quả nhiên là người tài hoa, Vương mỗ đương nhiên rất vui lòng hợp tác." Vương chưởng quầy vội vàng đồng ý: "Chỉ là giá cả, không biết Tống công tử và Tống phu nhân có ý tưởng gì không? Các ngươi muốn chia tiên hay bán đứt một lần?"
"Chia tiên thì chia như thế nào? Bán đứt thì giá bao nhiêu?" Tống Dập hỏi. "Theo tiêu chuẩn cao nhất của chúng ta thì bán đứt một cuốn có thể được 10 đồng, chia tiền thường chia theo tỉ lệ 3:7." Vương chưởng quầy giải thích.
Nghe vậy, Tống Dập quay đầu nhìn Cố Tâm Nguyệt.
Bởi vì trước khi đến, Cố Tâm Nguyệt đã dặn hắn, lúc nói giá cuối cùng nhất định phải chờ nàng gật đầu.
Nếu không, nàng thực sự lo lắng Tống Dập sẽ vì sĩ diện mà đồng ý.
Mặc dù Vương chưởng quầy là người rất tốt, nhưng dù sao hắn cũng là thương nhân, sao có thể vừa mở miệng đã nói ngay giá thật.
Thấy Tống Dập nhìn mình, Cố Tâm Nguyệt khẽ gật đầu, nàng nhìn Vương chưởng quầy khẽ gật đầu nói: "Vương chưởng quây, cuốn sách tranh này của các ngươi có cách nào bán đến kinh thành không? Mặc dù phủ Thanh Châu là vùng đất linh nhân kiệt, nhưng nếu có thể bán đến kinh thành, ta nghĩ chắc chắn sẽ rất ăn khách."
Vương chưởng quầy gật đầu nói: "Đương nhiên, chỉ là bên kinh thành còn phải tìm hiểu thêm, chẳng qua xem ra Tống phu nhân rất tự tin vào cuốn tranh của mình, ha ha."
"Đương nhiên, hai cuốn chúng ta mang đến hôm nay chỉ mới là phần mở đầu, còn lâu mới đến phần hấp dẫn nhất." Cố Tâm Nguyệt kể sơ qua về cốt truyện sau này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-128.html.]
Quả nhiên, sau khi nghe xong, sắc mặt Vương chưởng quầy lập tức trở nên kích động: "Quả thực hấp dẫn như vậy à?"
"Đương nhiên, Vương chưởng quầy cứ yên tâm, chỉ cân ngươi có thể mở đường tiêu thụ, tuyệt đối sẽ không lo ế hàng." Cố Tâm Nguyệt trả lời một cách khẳng định.
"Vậy thì tốt, chỉ là số bạc này, mặc dù có khả năng sẽ bán chạy nhưng dù sao hiện tại vẫn chưa biết trước được, huống chỉ, giai đoạn đầu, nhà sách cũng phải bỏ ra rất nhiều bạc, mong Tống phu nhân có thể thông cảm." Vương chưởng quầy có chút khó xử.
"Chúng ta nghĩ có thể dùng hình thức bảo lãnh cộng và chia 55%, tức là chúng ta có thể nộp bản thảo nửa tháng một lần, mỗi cuốn sách tranh, chúng ta sẽ ứng trước 10 đồng, nếu sau khi chia vượt quá 10 đồng, Vương chưởng quầy sẽ trả phần chia còn lại cho chúng ta." Cố Tâm Nguyệt đề xuất.
Nàng cũng cân nhắc đến việc sang xuân năm sau sẽ phải chạy nạn, nên mới nghĩ đến việc đổi thời gian nộp bản thảo từ một tháng thành nửa tháng.
Hơn nữa nếu chia toàn bộ thì chắc chắn thu nhập sau này không được đảm bảo.
Vì vậy, nàng mới nghĩ đến việc nhận đủ số tiền bảo lãnh cao trước, còn phần chia sau này, có thể nhận được bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu.
Vương chưởng quây trâm ngâm một lúc, một lát sau hắn mới quả quyết nói: "Tống phu nhân quả nhiên thông minh, nghĩ ra được cách hai bên cùng có lợi như vậy, vậy thì hôm nay chúng ta sẽ ký hợp đồng."
Thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Cố Tâm Nguyệt định đưa hai hài tử xuống nhà sách dạo một vòng.
Phần thủ tục còn lại, cứ việc giao cho Tống Dập lo là được.
Ba người đi một vòng ở tầng dưới, lúc Cố Tâm Nguyệt đang chọn một số sách và giấy mực bút nghiên thì thấy Tống Dập tìm đến.