Về đậu phụ Ma Bà, trước tiên, nàng xào thịt băm cho thơm, đổ nước sốt đã pha sẵn vào, sau đó cho đậu phụ đã cắt thành từng miếng nhỏ vào đun thêm một lúc, cuối cùng lấy ra rắc một ít lá tỏi tây và một ít bột tiêu.
Cuối cùng, nàng làm một món trứng hấp đơn giản, nhỏ hai giọt dầu mè, rắc một ít hành lá là xong.
Cơm vừa nấu xong, vừa kịp lúc Hứa Thị đến gọi những nam nhân nhà họ Cố về ăn cơm.
Vừa bước vào sân, mùi thơm từ trong bếp tỏa ra ngào ngạt.
Hứa Thị vội chạy vào bếp: "Tâm Nguyệt, đây đều là con làm à? Sao lại thơm như vậy?”
Cố Tâm Nguyệt lau sạch tay, bưng thức ăn ra sân: "Mẫu thân, mẫu thân đến đúng lúc lắm, trưa nay ở lại đây ăn cơm đi, con làm nhiều thức ăn lắm."
Hứa Thị liên tục xua tay: "Không được, cơm ở nhà cũng sắp xong rồi, mẫu thân đến gọi cha con và các ca ca về ăn cơm."
"Sao có thể được? Cha và các ca ca vất vả làm việc, còn phải chạy về nhà ăn cơm, ăn xong lại chạy sang đây tiếp tục giúp con làm việc? Nếu để người khác biết được thì bọn họ sẽ chỉ trích con mất." Cố Tâm Nguyệt trêu chọc.
Cố lão đầu, Cố Đại Sơn, Cố Tam Thanh nghe vậy cũng đi tới.
"Nãy giờ ngửi thấy mùi thơm này mà làm việc, con giun trong bụng con cứ cồn cào." Cố Tam Thanh rửa tay rồi vội chạy tới: "Muội muội, muội lại làm món ngon gì thế?"
Trong lúc nói chuyện, Cố Tâm Nguyệt đã bưng hết thức ăn ra bàn ăn ở sân.
Một bát cá kho lớn, một nồi canh thịt viên rau bina, một đĩa đậu phụ Ma Bà, còn có một bát trứng hấp lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-125.html.]
Món nào cũng thơm phức, bốc hơi nóng hấp dẫn.
Ba cha con sáng nay đã ăn ở đây nhưng vẫn còn chưa thỏa mãn.
Thấy đồ ăn ngon như vậy, bọn họ đều không muốn đi nữa.
Biết rõ Tâm Nguyệt sẽ không để bọn họ về nên bọn họ đều rửa sạch tay rồi vây quanh.
Hứa Thị thấy vậy, không nhịn được lườm Cố lão đầu.
"Được rồi, các con muốn ăn ở đây thì ở lại đi, mẫu thân về nói với đại tẩu các con một tiếng."
Cố Tâm Nguyệt quay lại bưng cơm ra: "Mẫu thân, mẫu thân cũng ở lại ăn thử đi, lát nữa về cũng không muộn, chờ đại tẩu nấu cơm xong chắc còn lâu nữa."
Hứa Thị nhìn mâm đồ ăn ngon lành trên bàn, không nhịn được nuốt nước miếng: "Được rồi, mẫu thân ăn thử hai miếng rồi về." Hứa Thị ngồi xuống, nếm thử một miếng canh thịt viên rau bina: "Ồ, sao thịt viên này lại dai thế, không bị vỡ chút nào? À, cái lá rau xanh này là gì thế? Trông quen quen? Có phải là cây rau mà lần trước con cho mẫu thân không, ngày mai mẫu thân cũng lấy một ít nấu canh ăn thử."
Cố Tâm Nguyệt cười nói: "Đúng vậy, loại rau này là từ vườn rau mọc ra, con cũng không biết gọi là gì, miễn ăn ngon là được."
Hứa Thị tiếp tục nếm thử một miếng cá kho: "Thịt cá này thật đậm đà, may mà cái sân này của các con ở xa, nếu không mùi thơm này bay ra ngoài, lại khiến người ta đỏ mắt." Cố Tâm Nguyệt vừa nghe Hứa Thị khen ngợi, vừa cẩn thận gỡ hai miếng thịt cá ở bụng, kiểm tra kỹ không có xương cá mới gắp vào bát của Hoài Cẩn và Tử Du.
Sau đó nàng lại cẩn thận múc hai thìa trứng hấp vào bát của hai hài tử, trộn với cơm để ăn.
Cố Tam Thanh thì múc một thìa đậu phụ Ma Bà rưới lên cơm, vừa ăn vừa kêu lên: "Cay quát Nóng quát! Ngon quát Muội muội, món này chính là món chúng ta đã ăn ở Đa Vị Lâu lần trước phải không, hương vị này ngon hơn nhiều so với ở tửu lâu đó!"