Thiếu gia Nhan thị và thủ hạ ăn .
Đều thấy rõ sự kinh ngạc và thưởng thức trong mắt .
Lạp xưởng mới mẻ , ai .
Lại từ thịt nên giá thành chắc chắn đắt , bán lời.
Bọn họ cũng ngờ , lấy cái bộ phận gọi là lòng non chuyên bỏ của heo chế biến.
Hơn nữa hương vị kinh ngạc như .
Ngọc Nương thấy hai ăn như hài lòng , sắc mặt nàng trắng bệch .
Bụng của nàng đau quằn quại , đau đến mức Ngọc Nương đều thấy mắt đều mờ mịt rõ.
Chân nàng mềm nhũn đều tựa Thẩm Tứ .
Thẩm Tứ luôn ôm nàng thấy Ngọc Nương đúng , sợ hãi ôm chặt Ngọc Nương.
Thấy nàng lạnh ngắt , mặt nhăn nhó chịu đựng nhắm chặt mắt.
Lại hai tay ôm bụng.
Thẩm Tứ nào để ý tới cái gì nữa , liền đỏ mắt gấp gáp lay lay tay nàng .
” Ngọc Nương , nàng .
Ngọc Nương …”.
Động tĩnh hai áo đen đang ăn lạp xưởng cũng giật sang .
Thiếu gia Nhan gia thấp giọng .
” Phương pháp lạp xưởng mua.
Sau khi mua các ngươi phép tiếc lộ cho bất cứ ai.
Các ngươi cũng đem bán , nếu sẽ tới cửa tính sổ.
Thế nào , giá .”
Thẩm Tứ nào để ý , lo lắng mặc thêm áo cho nàng.
Lại phát hiện váy của nàng một vệt m.á.u , Thẩm Tứ đầu nổ oang oang .
Vội vơ lấy một cây đèn dầu cõng Ngọc Nương lưng tìm đại phu .
Hai nam nhân áo đen hai mặt , Thiếu gia Nhan thị cất thanh kiếm vỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong/chuong-22.html.]
Móc trong n.g.ự.c vài tờ ngân phiếu để bàn.
Liếc mắt thủ hạ cầm tờ phương pháp lạp xưởng trèo tường ngoài .
Thẩm Tứ lo lắng cõng Ngọc Nương chạy tới chỗ đại phu.
Ngõ Hoa Hoè lúc ai , con đường tối đen như mực .
Thẩm Tứ sốt sắng tới mức ngay cả cửa tiệm cũng đóng , trực tiếp cõng Ngọc Nương bất tỉnh lưng chạy một mạch tới đầu con ngõ Hoa Hoè .
Cũng may đại phu cư ngụ tại đây , Thẩm Tứ thấy cửa đại phu mở.
Giọng lớn liều mạng đập cửa đại phu.
Đại phu cũng vội vàng để hai khám bệnh .
Ngày hôm , Ngọc Nương cảm thấy đau đầu liền mở mắt tỉnh dậy.
Thẩm Tứ thấy nàng tỉnh , liền chạy tới hỏi han nàng .
“ Nàng cảm thấy thế nào , còn đau chỗ nào .”
Ngọc Nương để Thẩm Tứ đỡ nàng dậy , nghĩ tới chuyện hôm qua.
Nàng ôm chặt bụng , đôi mắt đỏ hoe hỏi .
” Hài tử của chúng …”.
Thẩm Tứ nhẹ , khẽ xoa đầu nàng :” Không , hài tử vẫn còn.
Nó sẽ rời bỏ chúng .”
Ngọc Nương mở to mắt , vẫn nhận sự đảm bảo từ Thẩm Tứ .
” Thật sự ?.”
Thẩm Tứ :” Thật sự.
Đại phu , nàng chỉ kinh hách dẫn tới động thai.
Thai nhi bây giờ tuy còn yếu , nhưng coi như định.
Chịu khó dưỡng thai , sẽ vấn đề gì lớn .”
Ngọc Nương nước mắt chảy , đôi tay trắng bệch run rẩy vuốt ve bụng .
” Thật quá .”
Hài tử của nàng vẫn còn , gia đình nàng, Thẩm Tứ và nàng vẫn khoẻ mạnh sống .
Thẩm Tứ ôn nhu lau nước mắt cho nàng .
” Mọi chuyện qua , nhất định sẽ nữa .”
Đợi Ngọc Nương gật đầu , Thẩm Tứ cầm vài tờ ngân phiếu .
” Đây là đồ mà hai đó để .