Hai tháng qua cũng ai ăn việc gì.
Chẳng lẽ là đối thủ hại nàng ?.
tới hỏi là huyện lệnh phu nhân , huyện lệnh chính là quan lớn cai quản huyện.
Không lẽ nào , một cao như khó nàng.
nàng cũng tin tưởng đồ nàng …
Quan binh kiên nhẫn :” Thế nào , tự nguyện lôi .”
Ngọc Nương đang mang bầu , thể để quan binh lôi kéo .
Nàng nén giận , giặn dò Trịnh di vài câu , căn dặn Thẩm Tứ tin hành sự lỗ mãng.
Mới mặt lạnh theo quan binh .
Quan binh coi như nể tình 1 lượng bạc cũng khó nàng.
Để Ngọc Nương bộ phía , đằng canh chừng.
Ngọc Nương bên trong tim đập thình thịch , khắp mồ hôi lạnh đổ .
ngoài mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh , nếu thấy quan binh phía .
Còn tưởng Ngọc Nương đường mua sắm .
Phủ huyện lệnh sát ngay cạnh công đường huyện nha.
Trông lớn uy nghi , phong phạm là một lão gia quan phụ mẫu.
Quan binh nhỏ giọng trao đổi với một cô nương búi tóc gọn gàng áo xanh.
Rồi quan binh liếc nàng một cái liền qua cổng canh chừng , để cô nương áo canh thập phần quy củ hướng tới Ngọc Nương :
” Tiểu nương tử mời theo , huyện lệnh phu nhân đang đợi .”
Ngọc Nương khẽ gật đầu , ban đầu nàng còn tưởng lên công đường đối chứng.
Không ngờ nha dẫn nàng trong hậu viện nữ quyến của huyện lệnh .
Huyện lệnh phu nhân nhàn nhã châm uống , y phục bằng lụa quý giá.
Trên đầu đều là trâm vàng , trâm ngọc.
Không hồ là quý phụ của nhà quan , thấy nha bẩm báo Ngọc Nương tới.
Huyện lệnh phu nhân vẫy vẫy tay kêu dẫn nàng .
Ngọc Nương mới bước trong , Huyên lệnh phu nhân Nhan thị bên oai phủ đầu :
” Điêu phụ to gan , còn mau nhận tội quỳ xuống .”
Ngọc Nương hiểu lễ nghi , chỉ cúi về phía nàng .
Lại thẳng lên , cụp mắt xuống thản nhiên :
” Dân phụ cũng tội gì , kính cẩn phu nhân chỉ dạy .”
Nha bên cạnh nàng nhíu mày hét lớn :
” Dân phụ to gan.
Dám mặt Huyện lệnh phu nhân càn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong/chuong-16.html.]
Còn mau quỳ xuống .”.Ngọc Nương nha nghiêm mặt phía , Nhan thị nhướng mày ngả lưng ghế đánh giá nàng.
Đây chính là sức mạnh của quyền lực .
Ngọc Nương mím môi :
” Dân phụ đang mang thai.
Sức khoẻ yếu ớt , xin phu nhân khai ân.
Dân phụ thương con , thể đứa nhỏ xảy chuyện gì .”
Nha còn gì đó , Nhan thị liếc mắt ngăn .
Nhan thị lúc mới âm trầm Ngọc Nương :
” Đồ của Trái Vị ký sạch sẽ , thiếu gia của phủ ăn liền đau bụng.
Ngươi xem đây là thế nào ….?”.
Ngọc Nương lúc mới cẩn thận quỳ xuống , đáng thương :
” Phu nhân , đồ của Trái Vị Lý đều đích dân phụ và tướng công .
Tuyệt đối thể việc gì , các khách nhân đến mua đều mua tiếp.
Nay dân phụ mạo hiểm quỳ xuống , là lấy cái mạng của tiểu nhi tử trong bụng đảm bảo.
Nếu phu nhân chê , thể để gặp thiếu gia xem như thế nào ?.”
Nhan thị nhíu mày :
” Đứng lên .”
Nếu để dân phụ sảy thai ở chỗ , thanh danh nàng coi như mất hết.
Lão gia cũng tha cho nàng .
Thấy Ngọc Nương vẫn quỳ bên , Nhan thị đau đầu.
Vốn định bắt chẹt Ngọc Nương một cách dễ dàng.
Dù cũng chỉ là một dân phụ kiến thức , nàng lớn tiếng trách mắng.
Cứ tưởng sẽ sợ hãi nhận sai ngoan ngoãn giao đồ , ai ngờ còn mang cái thai uy h.i.ế.p nàng .
Còn hỏi thiếu gia ?
Thiếu gia nghịch ngợm đó hiện tại ở đây ?
Nhan thị kêu nha bên cạnh tới đỡ nàng , Ngọc Nương cũng quỳ lâu.
Liền theo ý Nhan thị xuống phía .
Trong lòng thở phào , hài tử của nàng đương nhiên yếu ớt.
Ngược Nhan thị tính tình cũng lắm.
Nhan thị chán nản trực tiếp hỏi Ngọc Nương :
” Cách hoa quả khô mua.
Ra giá .”
Ngọc Nương lờ mờ đoán , hoá đây mới là mục đích cuối cùng của Nhan thị.
Ngọc Nương thật cũng bán , nàng hiện tại kiếm chút tiền xây nhà.