Xuyên thư 70: Mặt lạnh quân thiếu hàng đêm tẩy khăn trải giường - 185

Cập nhật lúc: 2025-08-03 01:28:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

"Ninh Ninh!" Nhìn thấy Ôn Ninh, Hà Phương kích động chạy đến ôm cô một cái thật chặt: "Lâu gặp! Nhớ quá!"

Trên mặt Ôn Ninh cũng lộ nụ kinh ngạc và vui mừng: "Các hội diễn xong ?"

Hà Phương gật đầu: " , nửa năm tới chắc đều ở Kinh Thành, sẽ tỉnh ngoài nữa. Cậu dạo ở đơn vị thế nào? Còn thích nghi ?"

Ôn Ninh chỉ chuyện , chuyện : "Cũng tệ lắm, gần đây lập công, khen thưởng tiên tiến! , mời ăn kẹo !"

Ôn Ninh lấy từ túi xách kẹo sữa và kẹo trái cây, nhét cho Hà Phương một ít. Hà Phương nhận lấy kẹo, bóc một viên bỏ miệng, vui vẻ: "Ối chao, ngọt thật! Chúc mừng nhé Ninh Ninh!"

Hà Phương là Kinh Thành, Ôn Ninh ở rạp chiếu bóng giúp cô thoát khỏi kế sách của đàn ông xem mắt, hai vốn nhờ đó mà kết duyên. Sau Ôn Ninh thi đoàn văn công, cô cũng giúp hỏi thăm ít tin tức. Hà Phương là bạn duy nhất của Ôn Ninh ở Kinh Thành lúc .

Ôn Ninh trong lòng nghĩ chuyện thủ đô. Những chuyện tiện hỏi nhà họ Lục, nhưng hỏi Hà Phương một chút thì chắc là .

Ôn Ninh : "A Phương, ở tỉnh ngoài thế nào mới thể ở Kinh Thành ?"

Hà Phương chút suy nghĩ liền lắc đầu: "Chuyện đó thể nào , trừ phi Kinh Thành đơn vị nào đó nguyện ý tiếp nhận cô , nhưng điều gần như thể. Công việc ở đơn vị là 'một củ cải một cái hố', nhiều đang nhăm nhe đó."

"Cậu đoàn văn công , còn lo lắng thể ở Kinh Thành ?"

Hà Phương nghi hoặc Ôn Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-70-mat-lanh-quan-thieu-hang-dem-tay-khan-trai-giuong/185.html.]

Ôn Ninh cũng định giấu cô : "Không , là đến. Bà ở quê cha dượng bạo hành gia đình mỗi ngày, ly hôn tạm thời ly . liền nghĩ để bà đến Kinh Thành ở tạm , từ từ lên kế hoạch ly hôn."

Hà Phương xong, lập tức đồng cảm : "Trời ơi, cha dượng cũng quá đáng thật! ghét nhất đàn ông đánh vợ. Vậy thì giúp thôi. Thế nhé, giúp hỏi thăm một chút, xem chỗ nào thiếu công nhân tạm thời . chuẩn sẵn tiền, thông thường loại công việc , quan hệ cũng đủ , còn tốn tiền để mua nữa."

Tiền thì thể nghĩ cách. Chỉ cần thể giúp Ninh Tuyết Cầm ở , Ôn Ninh cảm kích : "Vậy thì phiền giúp hỏi thăm một chút nhé, cảm ơn !"

Hà Phương xua tay: "Hai chúng còn khách sáo gì chứ."

Ôn Ninh và Hà Phương chia tay. Cô đánh xong đồ ăn ở quầy, xách đồ nhà khách thăm Ninh Tuyết Cầm.

Hai con ăn cơm xong ở nhà khách, bắt đầu chuyện trò. Ninh Tuyết Cầm ngoài sức khỏe của Ôn Ninh, quan tâm nhất chính là vấn đề cá nhân của cô.

"Con gái, con với hai nhà họ Lục tiến triển thế nào ? Có yêu đương với ai ?"

Ôn Ninh dừng một chút, suy nghĩ tạm thời chuyện yêu đương với Lục Tiến Dương cho Ninh Tuyết Cầm , mà : "Mẹ, con hiện tại khó khăn lắm mới thi đậu đoàn văn công, tiên việc thật . Chuyện cá nhân để . Hôm nay thời gian còn sớm nữa, con nhanh chóng về , mai con đến thăm nhé!"

Cô sợ cô và Lục Tiến Dương đang yêu , sẽ bắt đầu giục cưới. Dù một trong những mục đích Ninh Tuyết Cầm đưa cô đến thủ đô, chính là cô gả cho một " rể vàng".

Ninh Tuyết Cầm thấy trời muộn, sợ con gái về muộn an , dậy tiễn: "Được , con về chú ý an nhé."

Ôn Ninh chào tạm biệt Ninh Tuyết Cầm, trở về nhà họ Lục.

Dì Trương và Lục Diệu đều ở trong phòng riêng. Ôn Ninh nhẹ nhàng lên lầu. Đi ngang qua bàn phòng khách, điện thoại bỗng nhiên reo lên. Cô tiện tay nhấc máy, ngọt ngào câu "Alo", đầu dây bên liền truyền đến giọng trầm thấp quen thuộc: "Là ."

Giọng Lục Tiến Dương từ tính trầm thấp, như tiếng kim loại va , gõ màng nhĩ Ôn Ninh, cô cảm thấy tai như tê dại.

"Đi ? Sao muộn thế mới về nhà."

Ôn Ninh sợ phiền , chuyện đến thủ đô, tùy tiện tìm một lý do qua loa cho xong, đó dùng giọng điệu nũng nịu để chuyển hướng sự chú ý của : "Anh vẫn ở căn cứ ? Khi nào mới về ạ?"

quen với việc hai mỗi tối ôm ấp hôn hít giường, âu yếm một lúc mới ngủ. Bây giờ Lục Tiến Dương vắng mấy ngày , cô một liền cảm thấy cô đơn khó ngủ.

 

 

Loading...