Phương Phương: "Nhớ chứ, sức khỏe yếu nên xin nghỉ sớm, còn một khoản tiền ?"
Cô bạn nhỏ: "Ai mà khỏe yếu gì, là sảy thai, sảy trong nhà vệ sinh nữ. Cậu đứa bé của ai ?"
"Của ai? Không lẽ của Hướng Binh?" Phương Phương nghi ngờ .
Cô bạn gật đầu mạnh mẽ: "Chính là ! Anh theo đuổi , ngủ vài chán thì bỏ. Nào ngờ cô gái đó thai, đến tháng thứ năm thì sảy. Cô gái hủy hoại danh dự, đòi tố cáo Hướng Binh, nhưng nhà họ Hướng gì, cuối cùng cô gái đó đồng ý nhận tiền về quê, tố cáo nữa. Hướng Binh thì chẳng ảnh hưởng gì, còn cô gái thì về quê lấy một khác. Mấy hôm còn gửi kẹo mừng về ký túc xá cho họ đấy."
"Mấy cô gái ở ký túc xá đều ký cam đoan là truyền chuyện ngoài. Tớ là do bạn cùng quê với trưởng phòng của ký túc xá đó kể , đừng nhé."
"Yên tâm, tớ sẽ giữ bí mật." Phương Phương động tác khóa môi. Cô Hướng Binh đắn, nhưng ngờ bạo gan đến mức phụ nữ mang thai.
Cô bạn tiếp: "Chuyện như thế , đầu. Anh lấy cớ yêu đương ngủ với , chán thì bỏ. Các cô gái vì danh dự nên đành cắn răng chịu đựng, dám tố cáo. Dù ngầm là như thế nào, nhưng bố là lãnh đạo lớn, chẳng ai dám tố cáo. Dù thì cũng cẩn thận đấy."
Phương Phương bĩu môi: "Yên tâm, như thế thì tớ thèm để mắt."
Cô bạn tỏ vẻ hiểu rõ: "Tớ chỉ để ý đội trưởng Lục thôi, tiếc là yêu ..."
, tiếc là đội trưởng Lục yêu, còn là cô gái kiêu ngạo , xinh hề thua kém cô . Phương Phương bực bội kéo gấu áo, bỗng thấy gọi tên ở lầu. Cô theo phản xạ cúi đầu qua cửa sổ, thấy Hướng Binh đang tủm tỉm sân.
"Phương Phương, hóa em ở trong ký túc xá. Anh mua cho em món bánh cuốn đậu đỏ em thích nhất đây, trưa nay ăn cơm với nhé!" Hướng Binh giơ túi giấy lên vẫy vẫy.
Phương Phương chỉ thấy đau đầu. Loại đàn ông thể từ chối thẳng thừng, vì bố là lãnh đạo, nhưng từ chối thì cứ bám riết lấy như kẹo mạch nha, phiền phức vô cùng. Sao cứ bám lấy cô chứ? Sao tìm cô gái khác mà để ý?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thu-70-mat-lanh-quan-thieu-hang-dem-tay-khan-trai-giuong/130.html.]
"Nếu tìm mục tiêu mới, sẽ quấn lấy nữa ?" Cô nghĩ. "Mục tiêu mới... mục tiêu mới..." Chắc chắn là một cô gái xinh và nổi bật hơn cô mới thể chuyển sự chú ý của Hướng Binh. Một hình ảnh chợt lóe lên trong đầu Phương Phương, khiến mắt cô sáng rực. Cô cách !
Cái bẫy hiểm độc
Tại văn phòng Tuyên truyền, Ôn Ninh tài liệu cả buổi sáng, đầu óc cuồng. Cảm giác bữa sáng mới ăn bao lâu, đến giờ cơm trưa. Nộn Nộn hôm nay xin nghỉ kiểm tra sức khỏe, Lưu Mai là già dặn nên đến giờ thì cứ thong thả. Chu Phương là lãnh đạo nên cố định. Cả phòng chỉ còn một cô.
Cô đặt tài liệu xuống, dậy vươn vai. Sau đó, cô lấy phiếu ăn và cặp lồng cơm từ trong túi xách, đến căn tin.
Hôm nay, Ôn Ninh mặc một chiếc váy liền màu vàng, tóc tết hai b.í.m vắt qua vai. Cô cài một chiếc kẹp tóc cùng tông màu với váy. Dù ăn mặc đơn giản, nhưng khuôn mặt xinh cùng vóc dáng gợi cảm của cô vẫn khiến chú ý. Dọc đường , cô như một bảo vật quốc gia, đến cũng chằm chằm.
Ôn Ninh hề bối rối. Cô khẽ mỉm , ưỡn ngực, hóp bụng, dáng uyển chuyển như cành liễu lay động. Ánh mắt cô lấp lánh, bàn tay thon dài vô tình vuốt nhẹ mái tóc mai, mỗi cử chỉ đều mang nét phong tình riêng. Các đồng chí ở thời đại e thẹn và ngượng ngùng, cô mà sững sờ.
"Trời ơi, cô gái xinh quá! Có đồng chí mới tuyển ?"
"Chắc là , thấy cô cầm phiếu ăn, ngoài mà căn tin."
"Thế thì Phương Phương của đội múa chắc nhường vị trí trụ cột . Cô gái chỉ cần sân khấu thôi là đủ đờ đẫn , nếu cô mà múa vài động tác nữa, chắc mấy lính mới mê đến mắt đờ mất!"
"Phải đấy, so với cô , Phương Phương cũng chỉ bình thường thôi."
"Đâu chỉ bình thường, hai cạnh , ai mà còn thấy Phương Phương nữa!"
Phương Phương và cô bạn đang đó, bóng lưng chiếc váy vàng lấp lánh phía , thấy những lời bàn tán xung quanh, tức giận nắm chặt gấu áo. "Mình chỉ bình thường thôi ? Mấy soi gương bản ?" Và cả cô Ôn Ninh nữa, yêu mà còn ăn mặc hở hang ngoài quyến rũ khác! Phương Phương khinh thường bĩu môi về phía bóng lưng Ôn Ninh.