Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 88

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:49:32
Lượt xem: 23

Phát biểu ý kiến xong cán sự thể dục lại kéo thêm hai cậu trai cạnh mình cùng khuấy động không khí làm buổi họp càng thêm náo nhiệt.

Tuy nhiên ở hai bàn ăn của nhóm nữ thì không khí lại không vui vẻ bằng lúc Cam Điềm chưa đến tụ họp.

Đám người đưa mắt trao đổi ý kiến với nhau, cũng có vài người không cảm thấy ghen tỵ nhưng chỉ một số ít so với nhân số.

Cả hai bàn có mấy người còn cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Ít phút trước còn khoe khoang nói này nọ trên nhóm lớp, bây giờ bị mất mặt đến thế này đương nhiên cảm giác như đứng đống lửa, ngồi đống than.

Nhóm nam không quá để ý đến những tâm tư nhỏ bé này của đám nữ sinh đương nhiên cũng không nhận ra bầu không khí không mấy thân thiện của họ.

Mưa Bụi Tháng Ba

Sau khi Cam Điềm đến, buổi họp lớp bỗng chốc náo nhiệt hơn hẳn.

Phần lớn đám con trai đều nhìn về phía cô không rời được mắt, thậm chí có vài người tay cầm ly rượu ghé sát vào nhau thì thầm to nhỏ “Đây là thành viên của lớp chúng mình thật à, lớp tụi mình có người xinh đẹp như vậy sao?”.

Nói xong còn nhìn về phía Cam Điềm đang ngồi ở đằng kia rồi nói “Ảnh trên mạng có fillter” sau đó là chỉ về phía những cô gái đang ngồi bên cạnh bảo “Người ngoài đời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/88.html.]

Đám con trai nghe cậu ta nói thì vội vã nhìn sang, ai cũng cảm thấy đúng là quá thảm so về nhan sắc lẫn ăn mặc, Cam Điềm lọt thỏm giữa hai bàn nữ như tiên nữ lạc giữa hồng trần, trong trắng và ngọt ngào tựa chiếc váy trắng cô khoác trên thân.

Đám con trai thấy nụ cười nhỏ nhẹ của cô tới thở cũng không dám thở mạnh, một người trong nhóm con trai bất giác bỏ ly rượu đang cầm trên tay xuống cảm thán “Sao lúc trước chúng ta lại không phát hiện lớp có một người như thế này nhỉ?”.

“Có chứ.” Có giọng nói tiếp lời “Khi ấy cô ấy trông như thế nào tôi cũng không nhìn kỹ, tại tính tình khép kín quá, ngày nào đi đường cũng cúi gầm mặt, ở trong lớp cũng mờ nhạt như người vô hình. Ngay cả bạn cùng bạn của cô ấy cũng không để ý cô ấy cơ mà.”

Càng nói giọng người nọ lại càng nhỏ dần “Hình như Thương Huỳnh không thích cô ấy nên cứ bắt nạt cô ấy suốt.”

Người nọ nói đến đây đám con trai cũng bắt đầu nhớ loáng thoáng về sự tồn tại của Cam Điềm vào tháng năm trường lớp nhưng nếu muốn nhớ chi tiết hơn nữa thì họ lại không sao nhớ được.

Cấp ba Thương Huỳnh là hoa khôi trong khối họ, lúc nào cũng được mấy bạn nam trong lớp ưu ái, chiều chuộng lấy lòng, đương nhiên ai cũng biết tính Thương Huỳnh ăn chơi ,thích kiếm chuyện đánh nhau nhưng mấy thứ đó cũng không khiến mọi người ghét cô ta mà còn làm cho họ cảm thấy cô ra rất đặc biệt, đặc biệt đến nỗi không phải ai cũng đủ tư cách chơi với cô ta.

Sau khi học hết cấp ba thì Thương Huỳnh đi nước ngoài du học, minh chứng sống cho câu nói ông bà già tao lo hết.

Một cô gái vừa xinh đẹp lại còn là con nhà giàu phóng khoáng vô tư như thế thì hoàn toàn có đủ tư cách sống như thế, còn mấy chuyện như bắt nạt bạn học mà cô ta từng làm phần lớn cũng chỉ là nghe nói, chẳng có mấy bạn nam từng thấy cô ta đánh nhau, nữ lại càng ít.

Mà kể cả có thấy đi chăng nữa thì ai lại rảnh đứng lên đối đầu với Thương Huỳnh để làm gì, lỡ đâu chọc cô ta không vui thì ngày tháng thanh xuân của bản thân cũng chẳng dễ chịu tẹo nào.

Loading...