Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 74

Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:19:41
Lượt xem: 20

Cam Điềm lắc đầu với bà ấy “Con muốn ngủ với tổng giám đốc Phong.”

Thím Chu:....

Năm phút đồng hồ sau, thím Chu tỏ vẻ c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, đưa Cam Điềm đến cửa tháng máy, thím Chu ấn nút đi lên giúp cô, thấy cửa thang máy mở ra trước mặt bà ấy hoàn toàn không biện pháp ứng phó với Cam Điềm.

Bà ấy nói câu cuối cùng “Nếu như con bị đuổi xuống thì đến tìm thím đấy.”

Mưa Bụi Tháng Ba

Cam Điềm đi vào thang máy, quay người đứng im rồi ra giấu Ok với thím Chu.

Cửa thang máy trước mặt cũng đóng lại, hai tay của Cam Điềm vẫn bị dây da trói chặt.

Cô đi thang máy đến tầng hai, sau khi ra khỏi thang máy thì cô tìm lung tung một lúc cũng đến phòng Phong Cảnh Hàng, cô dừng chân bên ngoài cửa phòng giơ tay gõ nhẹ vào ván cửa hai cái, người trong phòng hình như chưa ngủ nên rất nhanh đã hỏi “Ai đấy?”.

Cam Điềm hắng giọng nắm lấy tay nắm cửa mở ra rồi thò đầu vào “Là tôi. Tôi có thể vào không?”

“Không thể.” Đèn trong phòng đã tắt, âm điệu lạnh lùng của người đàn ông truyền từ bên trong ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/74.html.]

Mặt Cam Điềm rất dày “Tôi muốn ngủ cùng anh.”

Tình huống này rất giống đứa trẻ con không muốn ngủ một mình nên chạy tới phòng bố mẹ, cô thò đầu vào nói “Bố ơi con muốn ngủ với bố.”

Không biết trong hồ lô của Cam Điềm bán gì, cũng không biết cô làm sao để thím Chu choáng váng, không còn cách nào đành liều mạng thả cô ra để cô chạy lên đây, Phong Cảnh Hàng hít một hơi giọng điệu vẫn rất lạnh lùng anh khẽ nhả hai từ “Không được.”

Chỉ cần không có hành động thực tế thì Cam Điềm mặc kệ điều anh nói, cô đẩy khe cửa ra một chút, chui cả người vào trong phòng rồi trở tay đóng cửa lại, đôi dép lê dưới chân cô phát ra âm thanh kéo lê khe khẽ.

Sau khi đóng cửa lại Cam Điền bước rất khẽ đến bên giường, cô mặc kệ Phong Cảnh Hàng có đồng ý hay không cô cũng vứt đôi dép ra trực tiếp trèo lên giường rồi nghiêng người nằm xuống, sau đó cô nhấc một góc chăn lên rồi chui từng chút từng chút một vào ố chăn.

Phong Cảnh Hàng hít một hơi sâu, anh thật sự chịu thua con bé này.

Anh chưa từng gặp cô gái nào mặt dày như kia.

Anh nhận ra Cam Điềm đang chậm rãi tiến đến cạnh mình thì khẽ thở dài rồi xê dịch thân mình sang bên cạnh để giữ khoảng cách với cô, anh nói “Nếu còn dịch lại đây thì tôi quăng cô xuống.”

Cam Điềm không dịch lại gần anh nữa, cô kéo chăn thò đầu ra ngoài, trong ánh sáng lờ mờ chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt của Phong Cảnh Hàng, anh nhắm mắt không biết là đang tập trung suy nghĩ hay là đang ngủ.

Cam Điềm kệ anh cũng nhắm mắt bắt đầu ngủ, tựa như ngủ bên cạnh anh khiến cô thấy yên tâm.

Loading...