Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 58

Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:13:59
Lượt xem: 35

Cam Điềm bị ép tỉnh lại, đầu óc rất đờ đẫn, phải mất một lúc lâu cô mới nhận ra Tiểu bát nói gì với cô.

Cô nghĩ bản thân không thể cứ ngủ như thế nữa, cô cố gắng mở to mắt, vén chăn xuống giường xoa huyệt thái dương xốc dậy tinh thần rồi ra ngoài chuẩn bị ăn cơm tất niên.

Tiểu bát làm món gì ăn cũng rất ngon, cô rất thèm.

Liên hoan đêm không xem cũng chẳng sao cả đợi đến 12 giờ đêm còn phải ra ngoài khu chung cư đốt pháo hoa.

La Suy Tử đã mua pháo hoa từ lâu, lúc ăn cơm tất niên Cam Điềm cảm thấy tinh thần mình tốt lên nhiều lắm, vừa tán gẫu với Tiểu bát, La Suy Tử, vừa xem liên hoan đêm, vượt qua khó khăn đợi 12 giờ đêm để đón một năm mới.

Ba người họ mặc áo bông đi xuống tìm địa điểm thoáng đãng để b.ắ.n pháo hoa.

Có bài học lúc sáng, lúc này khi ra ngoài bọn họ đã nhớ mang theo chìa khóa.

Sau khi cài chìa khóa lắc lư đi xuống, bọn họ lấy từng que pháo hoa đã mua ra rồi đốt lên.

La Suy Tử và Tiểu bát phụ trách đốt pháo, Cam Điềm tìm chỗ ngồi chịu trách nhiệm xem.

Cô thấy vui vẻ nhưng cảm giác bồn chồn trống rỗng khó chịu trong cơ thể vẫn dâng lên từng đợt, cảm giác này hình như có chút quen thuộc nhưng Cam Điềm cũng không nghĩ nhiều, có lẽ cơ thể này đã quá tải, nghỉ ngơi chút thì ổn.

Cố gắng gượng xem hết phá pháo hoa rồi cùng về nhà với Tiểu bát La Suy Tử cô cứ cảm thấy hơi hốt hoảng.

Lúc lên lầu cô đi không nổi, Tiểu bát cõng cô về nhà, trực tiếp cõng cô vào trong phòng, đặt cô lên giường bảo cô đi ngủ nhưng cô thấy mình vẫn có thể đứng dậy và đi lại nên đi tắm một chút.

Sau khi tắm rửa xong thì cô không muốn làm gì nữa, vậy nên đã nhào lên giường cuốn chăn chuẩn bị ngủ .

Cô vốn nghĩ mình có thể ngủ luôn nhưng kết quả lại mất ngủ.

Cô vốn dĩ chẳng ngủ được, cô không biết cơ thể mình đang bồn chồn chuyện gì, cảm giác trống rỗng mãnh liệt khiến cô muốn tóm lấy thứ gì đó để lấp đầy, cô cảm thấy vừa đói vừa khát nhưng rõ ràng cô đã ăn rất nhiều trong bữa cơm tất niên.

Cô thật sự không chịu nổi sự dằn vặt này nên đã đứng dậy đi tìm thứ gì đó để ăn, ăn một ít uống một chút nhưng vẫn không cải thiện được tác dụng gì cả, không còn cách nào Cam Điềm đành phải ngồi trên sofa cố nén khó chịu.

Cô không biết cơ thể này đã xảy ra chuyện gì nhưng cảm giác giống như lên cơn nghiện, cả người mềm oặt, tê dại giống như con cá thiếu nước, rất nhanh sẽ c,hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/58.html.]

Cô không biết mình chịu đựng bao lâu, mồ hôi mịn đổ trên trán, mùi thơm lạ đọng lại trong mồ hôi quanh quẩn nơi chóp mũi cô.

Sau đó cô mơ mơ màng màng ngủ mất, ý thức rơi vào hỗn loạn.

Mưa Bụi Tháng Ba

Tiểu bát đã quen dậy sớm, qua giao thừa sáng sớm mùng một đầu năm cậu ta vẫn thức dậy vào cùng một thời gian như trước đây.

Cậu ta vào tóc bước ra khỏi phòng, vừa mở cửa nhìn xung quanh đã thấy Cam Điềm thu mình thành một quả bóng nhỏ nép mình ở sofa.

Không biết sao Cam Điềm lại không ngủ trong phòng, Tiểu bát mơ hồ cảm thấy trạng thái của cô hình như hơi khác thường.

Một mình cô ngồi trên sofa tạo cảm giác nhỏ bé đáng thương, người nép mình trên ghế sofa không có phản ứng nhưng Tiểu bát lại nhận thấy đầu ngón tay cô hơi nóng.

Cậu ta cụp mắt xuống, cách một lớp áo len vẫn có thể cảm nhận được cơ thể Cam Điềm nóng hầm hập vậy nên cậu ta khẽ chau mày nâng đầu cô lên để sờ trán, trán cô nóng đến dọa người, giống như đốt lửa vậy.

Tiểu bát thấy vậy hơi luống cuống, cậu ta không hề do dự mà vội về phòng lấy áo khoác mặt vào, lại tìm áo bông của Cam Điềm giúp cô mặc lên.

Lúc này La Suy Tử cũng vừa thức dậy đi vệ sinh cậu ấy thấy Tiểu bát mặc quần áo cho Cam Điềm ở sofa thì ngáp hỏi “Sao đấy?”.

Tiểu bát bị tê mặt, vẻ mặt vẫn giống bình thường nhìn không thấy sốt ruột bao nhiêu, cậu ấy giúp Cam Điềm kéo khóa rồi nói “Chị cả bệnh rồi, đi bệnh viện.”

La Suy Tử mơ màng lườm nguýt một lúc mới nhận ra Tiểu bát nói gì, vội trừng mắt nhìn “Sao lại thế chứ?”.

Tiểu bát giúp Cam Điềm mặc áo bông, kéo tay cô để cõng lên lưng rồi sốt ruột ra ngoài.

Cậu ta giải thích đơn giản với La Suy Tử “Hình như sốt rồi, nóng khắp người.”

La Suy Tử nghe xong thì hoàn toàn tỉnh táo, không đi vệ sinh nữa mà vội về phòng thay quần áo, cậu ấy bảo “Tiểu bát chờ tôi đi với.”

Tiểu bát cảm thấy Cam Điềm sốt rất nghiêm trọng, hơn nữa hình như đã rơi vào hôn mê nên không chờ cậu ấy mà cõng Cam Điềm ra ngoài xuống lầu luôn.

Cậu ấy ra ngoài khu chung cư bắt xe, La Suy Tử chạy đến bên cạnh Tiểu bát vừa kịp lúc, vừa hay cùng lên xe taxi.

 

Loading...