Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 367
Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:35:48
Lượt xem: 9
Cam Điềm nhìn Dược Hoàn Tử vừa khóc vừa la cực kỳ thê thảm trong lòng Phong Cảnh Hàng sống không còn gì luyến tiếc, ngay cả người nhà cũng mắng một lượt, chính mình không nhịn được cười rộ lên, đúng là cách làm của mẹ ruột, cô vừa cười vừa nói với Dược Hoàn Tử "Đại ca à, cho ba ruột con chút mặt mũi đi.”
Dược Hoàn Tử nghĩ thầm “Ai là đại ca của mẹ cơ chứ”, tiếp tục thảm thiết gào khóc “Mẹ xấu xa, mẹ xấu xa.”
Phong Cảnh Hàng vẫn còn tiếp tục kiên trì được, ôm chặt không trả Dược Hoàn Tử y chang viên thuốc nổ cho tiểu bát, căng da đầu nhìn Dược Hoàn Tử hu hu khóc lớn “Vậy còn ba vậy mà.”
Mưa Bụi Tháng Ba
Dược Hoàn Tử ngừng khóc một lúc nghiêm túc tự hỏi vấn đề này, sau khi tự hỏi xong lại bùng nổ quang quác tuôn ra một câu như bão táp mưa sa "Ba xấu xa.”
Lúc Lý Hưng Kỳ mang theo vali của Phong Cảnh Hàng tới gõ cửa phòng khách sạn Dược Hoàn Tử đã yên tĩnh lại, dáng vẻ khóc xong mệt mỏi tựa vào vai Phong Cảnh Hàng, đầu nhỏ mềm mại không hề nhúc nhích cũng không hề xuống dưới. Tiểu bát đi mở cửa, lúc Lý Hưng Kỳ nhìn thấy tiểu bát liền chào hỏi một câu đã lâu không gặp, tiểu bát cũng khách sáo chào hỏi rồi dẫn anh ta vào phòng. Anh ta kéo vali đến trước mặt Phong Cảnh Hàng nhìn thấy anh ôm một đứa trẻ con còn hơi sửng sốt, thứ nhất là không hề nghĩ anh đã có con, thứ hai là chưa từng nhìn thấy Phong Cảnh Hàng trong trạng thái ôm trẻ con như vậy. Sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại được nói với Phong Cảnh Hàng "Tôi đã thu xếp xong xuôi đồ đạc của ngài.”
Đây là lần đầu tiên Phong Cảnh Hàng ôm một đứa trẻ, không quá thành thạo, cổ tay lẫn cánh tay đều cứng đờ nói với Lý Hưng Kỳ "Nếu có vấn đề gì thì gửi tin nhắn tới email, nếu như có cuộc họp cần tôi tham dự thì trực tiếp họp video.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/367.html.]
Lý Hưng Kỳ gật đầu lúc này mới nhớ tới vẫn còn hai người nữa ở đây vì thế liền chào hỏi Cam Điềm và La Suy Tử “Chào cô Điềm Điềm, chào chú Cam.”
Cam Điềm còn đang suy nghĩ về cuộc nói chuyện giữa cô và Phong Cảnh Hàng gật đầu đáp lại anh ta sau đó nhìn Phong Cảnh Hàng "Anh không trở về công ty sao?”.
Còn chưa kịp nói cho cô, “Vé máy bay đã được mua xong rồi.” Cam Điềm ngây ra "Anh muốn về Vân Nam cùng bọn em ư?”.
"Ừ.” Phong Cảnh Hàng thẳng thắng gật đầu.
Cam Điềm quay sang nhìn La Suy Tử, La Suy Tử nhún vai với cô tỏ vẻ bản thân cái gì cũng không biết sau đó cô lại quay sang nhìn tiểu bát, tiểu bát trực tiếp lảng tránh ánh mắt cô nhìn xuống đất nơi góc bàn trà. Có lẽ đã biết vì sao lại thế này Cam Điềm lại nhìn Phong Cảnh Hàng "Không thích hợp lắm, nếu như mẹ anh mà biết chẳng phải sẽ tới công ty gây chuyện sao?”.
Phong Cảnh Hàng cũng không biết thái độ hiện tại của bà Phong là như nào, chỉ biết bà ấy thực sự rất hối hận về chuyện năm đó nhưng bọn họ không biết nếu Cam Điềm xuất hiện một lần nữa trước mặt bà thì bà có thể chấp nhận hay không, nhưng bây giờ Phong Cảnh Hàng hoàn toàn không suy xét đến chuyện này nói thẳng "Không sao cả, bà ấy không quản được chuyện của anh.”
Cam Điềm nhìn anh thấy anh càng thêm ung dung chững chạc hơn 3 năm trước. Thấy anh nói chuyện kiên định, không cần hỏi cũng biết ba năm nay anh không hề quên cô, càng không thử ở bên những người phụ nữ khác.