Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 3

Cập nhật lúc: 2025-02-01 01:08:44
Lượt xem: 60

Nhưng Phong Cảnh Hàng, với đôi mắt sâu thẳm, chỉ lặng lẽ nhìn cô, như muốn thăm dò từng biểu cảm nhỏ nhất trên gương mặt ngây thơ ấy.

"Em tên gì?" Giọng anh trầm thấp, như tiếng đàn cello ngân vang trong đêm đông.

Cam Điềm bối rối, thậm chí còn không biết mình tên gì trong thân phận mới này. Cảm giác trống rỗng lại trỗi dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Cô nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, lông mi khẽ run. Cảm giác này… không phải là chính mình.

Nếu anh đã giữ chặt không cho cô rời đi, vậy đừng trách cô không khách khí.

Cam Điềm mở mắt, ánh nhìn quyết đoán xen lẫn sự mềm mại. Không chần chừ, cô vươn tay ôm lấy cổ người đàn ông trước mặt, kéo anh lại gần. Đôi môi hồng mềm mại áp lên môi anh, nhẹ nhàng cắn nhẹ, đầu lưỡi khẽ lướt qua, khiến hơi thở của anh trở nên gấp gáp.

Ban đầu, Phong Cảnh Hàng định đẩy cô ra, nhưng sự dịu dàng và mãnh liệt từ đôi môi ấy khiến anh không thể cưỡng lại. Lý trí dần bị cuốn trôi, chỉ còn lại cảm giác ngọt ngào xâm chiếm từng tế bào.

Cam Điềm từ từ thả lỏng cơ thể, đôi chân dài quỳ trên bàn, nhích sát vào người anh hơn. Những nụ hôn sâu dần, như ngọn lửa âm ỉ bùng cháy, thiêu đốt cả căn phòng ngập giấy tờ văn kiện.

Phong Cảnh Hàng không còn giữ được sự kiềm chế. Một tay anh ôm lấy gáy cô, mái tóc đen mềm mại xõa tung. Tay còn lại bất ngờ xé toạc bộ đồ lụa mỏng manh trên người cô, từng mảnh vải rơi xuống, để lộ làn da mịn màng như ngọc.

Anh đè cô xuống bàn, vùi mặt vào hõm cổ cô, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da trắng nõn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/3.html.]

Cam Điềm không còn kháng cự, ngược lại vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, cơ thể mềm mại dán sát, như muốn hòa tan vào anh. Lúc đầu còn chủ động, nhưng dần dần cô mặc kệ để anh dẫn dắt, cảm nhận sự lấp đầy từ sâu trong tâm hồn lẫn thể xác.

Trong khoảnh khắc thăng hoa, Cam Điềm không thể kìm được tiếng rên khẽ thoát ra, tựa như âm thanh từ sâu thẳm linh hồn vọng lại.

Cô cuộn mình trong lòng Phong Cảnh Hàng, cắn nhẹ lên vai anh, như muốn khắc ghi cảm giác ấy vào tận đáy tim.

Sự trống rỗng trong cô dần được lấp đầy, từng chút một.

Sức lực cũng từ từ trở lại, đầu óc dần tỉnh táo.

Cam Điềm mở mắt, nhìn người đàn ông đang ôm chặt mình. Hơi thở cả hai hòa quyện, thân thể vẫn áp sát.

Phong Cảnh Hàng khẽ nhắm mắt, đôi môi mỏng cong lên một nụ cười khó đoán.

"Vẫn chưa chịu gọi anh là chủ nhân sao?"

Cam Điềm nằm dài trên ghế sofa, hơi thở vẫn còn gấp gáp sau trận vận động kịch liệt. Hai bên thái dương ướt đẫm mồ hôi, những sợi tóc mai mềm mại dính sát vào làn da trắng nõn.

Người đàn ông nằm đè trên người cô dần yên tĩnh lại, nhịp thở đều đặn hơn.

Mưa Bụi Tháng Ba

Cô mở mắt, nhìn chằm chằm vào chùm đèn pha lê lộng lẫy treo trên trần nhà. Ánh sáng phản chiếu qua từng viên pha lê nhỏ bé, lấp lánh như những mảnh vỡ của ký ức chợt ùa về trong tâm trí cô.

Loading...