Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 284
Cập nhật lúc: 2025-02-19 20:55:34
Lượt xem: 14
Bốn người ăn xong bữa tối đã khá muộn không làm gì khác trực tiếp trở về khách sạn tắm rửa nghỉ ngơi.
Cam Điềm đi dạo quanh triển lãm cả ngày chân mỏi lưng đau là người mệt nhất trong bốn người, tắm xong liền lăn ra giường vùi mình trong chăn, gối đầu vào gối chuẩn bị bị ngủ không nghĩ ngợi gì khác.
Trước khi cô chìm vào giấc ngủ Phong Cảnh Hàng cặt tay lên vai Cô nói chuyện “Ban đầu anh định tranh thủ lúc công ty không có việc ở đây thêm vài ngày với em nhưng giờ đột nhiên có chút việc có thể ngày mai phải về.”
Cam Điềm nhắm mắt, gương mặt mệt mỏi, nghe xong lời anh nói cô quay người đối diện với anh mở mắt nhìn lên chớp mắt thật chậm “Là mẹ anh?”.
Cô đã hỏi ra Phong Cảnh Hàng cũng không giấu giếm nữa gật đầu “Ừ.” Cam Điềm lại nhắm mắt một lần nữa quay lưng về phía Phong Cảnh Hàng giọng nói mềm mại “Bà ấy sẽ không đồng ý chúng ta ở bên nhau đâu, đang chờ đợi chúng ta chia tay đó, thấy anh và cha em đánh nhau bên đường bà ấy chắc chắn sẽ nghĩ anh phát điên có lẽ không chờ được nữa muốn can thiệp rồi.”
Nói xong cô chôn mặt vào gối chưa kịp đợi Phong Cảnh Hàng lên tiếng cô bất ngờ lại lật người nhẹ nhàng ngồi dậy nhìn về phía Phong Cảnh Hàng đang tựa đầu giường chưa nằm xuống hẳn “Anh có cảm thấy mình bị kẹt ở giữa rất là khó xử không?”.
Phong Cảnh Hàng nhìn vào mắt cô lắc đầu, anh thực sự không cảm thấy khó xử, dù họ có quyết định ở bên nhau bà Phong kịch liệt phản đối anh cũng không thấy khó xử. Anh đã qua cái tuổi có thể bị cha mẹ quyết định hướng đi, có khả năng tự chọn lựa cuộc sống của mình.
Mà bây giờ tình hình chưa đến mức khiến anh cảm thấy khó xử, Cam Điềm không cho anh cơ hội để cảm thấy khó xử chỉ là thêm chút mâu thuẫn nho nhỏ giữa anh và bà Phong mà thôi.
Anh còn không chắc chắn mình và Cam Điềm có thể đi đến cuối cùng hay không nên việc quyết tâm phải ở bên nhau để chống lại bà Phong cũng chỉ là lãng phí sức lực không cần thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/284.html.]
Theo anh không cần phải nghiêm túc chống đối thì không tính là chuyện lớn nhưng Cam Điềm lại nhìn vào mắt anh một lúc, cảm giác buồn ngủ tan biến phần lớn khẽ mím môi ngồi dậy ngồi sếp bằng trước mặt anh, cô hiếm khi nghiêm túc, nhìn anh nhìn một lúc lâu rồi mới mở miệng nói “Em thực sự có chút đồng cảm với anh, sao lại có thể thích em đến thế.”
Nghe cô nói vậy Phong Cảnh Hàng khẽ mở một nụ cười nơi khóe miệng nhìn cô, sau một hồi mới nói “Em có thể đừng tỏ ra lạnh lùng rõ ràng và thẳng thắng đến thế không?”.
Anh không cần phải lừa dối nói mọi thứ rõ ràng nhưng Cam Điềm lại vui vẻ chấp nhận, từ khi gặp cô gái này Phong Cảnh Hàng cảm thấy mình như bị ma ám.
Cam Điềm rất tỉnh táo và thẳng thắng cô ngồi khoanh chân một lúc rồi quỳ dậy vươn tay ôm lấy cổ anh sau đó trực tiếp ngồi lên hông anh nhìn vào mắt anh nói “Xem ra anh chấp nhận bị lừa một cách vui vẻ vậy thì em chỉ có thể dâng hiến mình một lần nữa.” Nói xong cô cúi đầu hôn lên môi anh, hôn hai cái rồi chuyển xuống bên tai anh ngón tay nhéo nhéo lỗ tai mềm mại của anh rồi bất ngờ nói nhỏ “Nếu không được thì cứ lấy anh vậy.”
Mưa Bụi Tháng Ba
Ngứa tai không sánh bằng sự tê dại trong lòng, Phong Cảnh Hàng nắm lấy vai Cam Điềm kéo cô ra khỏi tai mình để cô ngồi thẳng nhìn vào mắt mình, anh khóa chặt ánh mắt cô hỏi “Thật sao?”.
Ánh mắt Cam Điềm không di chuyển “Nhưng anh không thấy lấy em thì anh thiệt thòi hơn sao, phải sống cả đời với người không có tâm không có phổi như em em nghĩ thôi cũng thấy sợ?”.
Phong Cảnh Hàng ôm chặt lấy eo Cam Điềm dựa lưng vào đầu giường ngồi dậy, anh dùng sức ôm chặt Cam Điềm hơn nữa vào mình ngửa đầu lên gần mặt cô, ánh mắt đen như mực chảy, anh nhìn cô một cách nghiêm túc, nhìn vào đáy mắt Cam Điềm hơi sáng lên “Chỉ cần em đồng ý mọi thứ khác không phải là vấn đề.”
Hai người trong khách sạn em ôm cổ anh anh ôm em lạ lùng nói chuyện cưới xin giống như đang chơi trò gia đình. Một người không nguyên tắc nghĩ ra là làm, nói cưới anh giống như nói muốn uống ly nước lọc, nói cưới là thật sự có thể cưới, còn người kia giữ thái độ miễn là em muốn cưới anh dám cưới để chịu đựng cả đời cũng chấp nhận như vậy. Nói xong cảm thấy rất ngọt ngào trong không khí ấy cứ thế hôn nhau, một tia lửa bùng lên, lửa lan rộng không thể dừng lại khách ở phòng bên cạnh bị làm phiền đêm đó đập tường suốt chỉ thiếu nước đến gõ cửa.
Mỗi lần nghe thấy tiếng đập tường Cam Điềm và Phong Cảnh Hàng đều cố kiềm chế nhưng rất khó khăn, càng kích thích mãnh liệt hơn không thể nhịn nổi, một lúc lại buông lỏng hết.
Làm xong mồ hôi đầm đìa trên người, mặt đầy hơi nóng, tóc rối ở trángvà cổ bị mồ hôi làm ướt đẫm, hai người đi tắm rồi mới quay lại tiếp tục ngủ.