Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 227

Cập nhật lúc: 2025-02-11 09:45:37
Lượt xem: 17

 

Không cần Phong Cảnh Hàng hay Lý Hưng Kỳ kêu thì cô đã tự mình tỉnh dậy, một tay cầm túi xách một tay nhặt đôi giày cao góp ở dưới chân lên cầm chặt trên tay rồi đi chân trần xuống xe.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Sau khi xuống xe bàn chân của cô chạm trên nền đất gồ ghề lạnh lẽo chưa được hai bước thì đã bị Phong Cảnh Hàng đi đến vác cô lên vai.

 

Cô giật mình sau đó lại nằm yên ổn trên vai của Phong Cảnh Hàng không nhúc nhích nữa, thả lỏng cơ thể để anh khiêng cô đi.

 

Cơ thể bị treo ngược lại, mái tóc dài buông xuống che khuất tầm nhìn của cô, từng sợi tóc đung đưa theo bước đi của anh.

 

Phong Cảnh Hàng khiêng cô đi đến cửa lớn cô lập tức ném đôi giày cao gót trong tay xuống đất, vẫn để anh khiên cô lên lầu, mặc dù tư thế này khiến cho cô không hề thoải mái một chút nào.

 

Bị anh khiêng đến thang máy rồi lại khiêng đến phòng Cam Điềm mới được giải thoát khỏi tư thế khó chịu như vậy.

 

Sau khi Phong Cảnh Hàng khiêng cô vào phòng, anh ném cô lên giường, đưa tay kéo cà vạt xuống, cởi nút tay áo măng sét nghiêng người về phía cô ôm chặt lấy eo cô, nhìn chằm cô hỏi “Hài lòng không?”.

 

Từ khi bữa tiệc tối nay kết thúc cả thế giới đều sẽ biết bạn gái của Phong Cảnh Hàng là ai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/227.html.]

Cam Điền không thể nhìn ra được cảm xúc của anh khi anh hỏi cô những lời này, là sự không sẵn lòng không vui và tức giận vì bị ép buộc hay là vì anh thật sự muốn làm cho cô hài lòng, cô có cảm giác hình như là vế trước, cô buộc anh phải từ bỏ thân phận của mình, buộc anh phải làm những việc mà anh không bao giờ có thể làm được, buộc anh phải nhận thua với cô, cảm giác bị người khác ép buộc cũng không có gì tốt cho nên anh mới không vui như vậy.

 

Cô bị Phong Cảnh Hàng ghì chặt không thể cử động, rút cánh tay ra đặt lên vai anh rụt rè nói “Anh.. anh bình tĩnh một chút đi, bình tĩnh.”

 

Phong Cảnh Hàng cười tự giễu, đôi mắt đỏ ửng vùi đầu vào bên tai Cam Điềm, ngửi mùi hương trên tóc cô, giọng nói trầm thấp có chút tàn nhẫn “Lúc em để lại một tờ giấy rồi biến mất chỉ sau một đêm thì tôi đã thực sự điên rồi, em nói tôi phải bình tĩnh như thế nào đây hả?”.

 

Từ sau khi cô biến mất anh mới phát hiện từng ngóc ngách trong nhà của mình đều có bóng dáng của cô, trong mỗi góc đều có hơi thở của cô, trong phòng sách còn có ghế dựa mà cô đã ngồi còn có sofa mà cô đã nằm, trong phòng ngủ có chiếc giường cô đã từng ngủ, nhà ăn, phòng chiếu phim gia đình, phòng tập thể thao, thậm chí còn có chuồng chó trong sân bãi cỏ, dẫn chó đi dạo trên núi, còn có văn phòng ở công ty anh, không một nơi nào không có bóng dáng của cô.

 

Mặc dù anh biết rõ việc đi cùng Hứa Trí tham dự buổi tiệc tối là cái bẫy mà cô cố tình giăng ra cho anh nhưng anh vẫn không khỏi muốn nhảy vào đó, cam tâm tình nguyện nhảy vào không hề oán hận hay hối tiếc.

 

Cam Điềm cãi lại anh nhìn anh nói “Đây không phải là vì muốn tìm cho anh một người bạn gái miễn phí sao?”.

 

Nghe cô nói những lời như vậy anh không thể bình tĩnh được nữa, Phong Cảnh Hàng vùi đầu vào trong cổ Cam Điềm cọ cọ vài cái sau đó lại đột nhiên cắn cô một cái khiến cô không kịp đề phòng mà kêu lên một tiếng.

 

Anh cúi đầu đặt môi mình lên môi cô hôn cô lần nữa, giọng nói vẫn trầm thấp và kìm nén như cũ “Có đau không?”.

 

Sau khi hỏi xong anh lại mút viên dâu tây ở chỗ anh vừa cắn một cách mạnh bạo.

Loading...