Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 160
Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:00:17
Lượt xem: 7
Cô ta bật cười thành tiếng nói về phía Cam Điềm “Cô Điềm Điềm ánh mắt của cô đúng là đặc biệt thật, dùng 20.000 mua một bộ quần áo rách không ai muốn mua xong chắc hẳn là giữ trong tay rốt cuộc không thể bán ra ngoài được.”
Những người khác cũng có ý này tự nhiên cười theo, bất quá không có cười thành tiếng xấu tính như Tống Tử Ngưng đối với Cam Điềm.
Họ nhìn thấy Hứa Trí ở đây cười nói “Lần đầu tiên cô gái trẻ tham gia buổi đấu giá sao? 20.000 không đắt cứ mua đi.Thích thì cứ mua nha.”
Tống Tử Ngưng nhếch môi cười đáp lời người kia “Có lẽ mọi người hiểu lầm rồi, nói vậy cô Điềm Điềm của chúng tôi không vui đâu, cô Điềm Điềm không phải tới đây chơi đùa lung tung, cô ấy là người được anh Hứa chúng ta mời đến là cố vấn giám định bảo vật đường đường chính chính người trong nghề đấy.”
“Người trong nghề?”. Có người kinh ngạc lên tiếng, nói xong thì những người khác đều cười rộ lên.
Mưa Bụi Tháng Ba
Bây giờ cười không giống với ý trước đó, lúc trước là cười cô gái xinh đẹp tới buổi đấu giá chơi mua đồ vô dụng thấy rất thú vị và đáng yêu còn bây giờ đùa ai vậy, người trong nghề là loại như thế này, tài nghệ này?
Cam Điềm ngồi yên không lên tiếng, quả thật cô cũng không thấy bộ Hán Phục này có giá trị nào đáng để thổi phồng.
Hôm nay Tống Tử Ngưng cố ý tới đây chắc hẳn là muốn xem trò vui của cô vừa xem kịch vừa châm ngòi thổi gió làm cô mất mặt làm tất cả mọi người ở đây cười nhạo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/160.html.]
Cô ung dung cử động ngón tay của mình, bây giờ lười cãi lại, một câu trong lòng cô thầm nghĩ rằng một ngày nào đó mặt của Tống Tử Ngưng sẽ sưng lên.
Cam Điềm không lên tiếng Hứa Trí bên cạnh lại không chịu đựng được lườm một vòng tất cả mọi người ở đây giọng điệu nặng trĩu “Trình độ không phải treo trên mặt, trước khi hiểu rõ tốt nhất là đừng tùy tiện xem thường bất cứ người nào, lỡ như bị vả mặt không phải rất khó coi à?”.
Lời nói này rất lạnh lùng còn có mùi thuốc s.ú.n.g rõ ràng, người cười nhạo Cam Điềm nghe thấy đều không thoải mái, nháy mắt trên mặt không còn nụ cười nhưng cũng không dám mở miệng nói gì, còn Tống Tử Ngưng bên cạnh Hứa Trí thu lại vẻ mặt cười đùa, đáy mắt đều là hả hê và khinh thường.
Cô ta hiểu rõ Cam Điềm Điềm hơn, bây giờ đối với Cam Điềm có bao nhiêu là khinh thường.
Cô ta thầm nghĩ bao cỏ là bao cỏ thí nghiệm, cô ta không thể nào để bao cỏ biến thành gối vàng trong một đêm.
Hứa Trí nói lời này để cứu vãn danh dự của Cam Điềm Điềm, còn cứu được sao, nói gì đi nữa thì cô gái trẻ mua bộ Hán Phục đã làm ảnh hưởng đến bầu không khí của buổi đấu giá, người bán đấu giá vội vàng điều khiển tình hình lên tiếng chuyển dời sự chú ý của mọi người để tiếp tục món đồ sưu tầm đấu giá tiếp theo.
Đợi đến khi sự chú ý của mọi người rời từ Cam Điềm sang món đồ sưu tầm ở trên không khí lúc đó cũng từ từ được xoa dịu lại.
Đồ đấu giá ở trên được bán xong, buổi đấu giá kết thúc có nhân viên công tác hướng dẫn người mua đồ sưu tầm trả tiền và xử lý thủ tục bàn giao, còn có người vẫn suy nghĩ về mấy món đồ sưu tầm không bán được sợ bản thân sơ ý bỏ sót, đương nhiên là muốn mình gặp may tìm được một bảo vật tốt trong đống đồ không ai phát hiện ra.