Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-10-14 09:51:59
Lượt xem: 262
Có thể nói Vệ Thanh Mai đã ở cữ theo cách mà người thời này không dám tưởng tượng nổi, bởi vì mẹ chồng chị ấy sợ chị ấy mệt rồi không có sữa cho cho cháu trai bú, nên việc gì nặng cũng không cần chị ấy làm, quần áo cũng chẳng cần giặt, kiểu ở cữ như vậy làm cho người thời này không thể nào tưởng tượng nổi.
Cách hai năm Vệ Thanh Mai lại mang thai lần thứ hai, sinh ra đứa cháu trai thứ hai cho nhà lão Trần, mà năm ngoái, Vệ Thanh Mai lại vừa sinh được một cô con gái nhỏ.
Gả qua năm mười chín tuổi, năm nay hai mươi sáu tuổi, sinh được ba đứa con.
Địa vị ở nhà lão Trần bên kia không cần nói, trước kia quả phụ Trần chỉ sinh được một đứa, nhưng bây giờ đứa con dâu này đã sinh ra hai đứa cháu trai một cháu gái, làm cho bà ấy vô cùng vui mừng.
Mà Vệ Thanh Mai cũng không phải là người lười biếng, cả việc trong nhà lẫn việc bên ngoài nhà đều là tốt, quả phụ Trần cảm thấy đứa con dâu này làm cho nhà vượng hẳn lên, nửa đời sau của bà ấy và con trai cũng có triển vọng rồi.
Có trời mới biết khi con trai trở lại bị què chân, ly hôn với đứa con dâu không đáng nhắc tới kia, quả phụ Trần có biết bao tuyệt vọng.
Nhưng những chuyện này đều đã qua.
Vệ Thế Quốc và Tô Tình cũng đã kết hôn lâu như vậy rồi, mà bây giờ Vệ Thanh Mai mới tới đây không phải là không có nguyên nhân, thứ nhất là bởi vì hai bên gia đình không ở gần nhau, cho nên không cần phải làm mấy chuyện qua lại thăm hỏi.
Thứ hai là cũng không dễ gác lại được những việc lớn việc nhỏ trong nhà, mẹ chồng của chị ấy năm nay đã đến trang trại lợn để hỗ trợ nuôi lợn, còn dẫn theo con gái nhỏ cùng đi, nhắc tới mẹ chồng của chị ấy, mặc dù có một vài chỗ không được, trước kia khi vừa mới gả tới cứ nhìn chằm chằm chị ấy, rất sợ chị ấy mắt đi mày lại với mấy người khác trong thôn, nhưng về cơ bản thì cũng không thật sự ghét bỏ.
Trong nhà còn có hai đứa con trai, đang trong giai đoạn nghịch ngợm phá phách, còn có chồng của mình không làm được việc gì nặng, cho nên chị ấy phải gánh hết sức lao động trong nhà.
Khi đó kết hôn cô cũng không biết, hóa ra Vệ Thế Quốc cũng chẳng coi chuyện này ra gì, tất nhiên sẽ không thông báo, cảm thấy sẽ không được bao lâu là sẽ chia xa.
Cho nên sau đó Vệ Thanh Mai mới nghe nói, nhưng dù là sau đó đã biết em trai mình kết hôn rồi thì Vệ Thanh Mai cũng quá bận rộn không có thời gian tới, hôm nay cũng là rất vất vả mới có một ngày nghỉ, bởi vì quả thực là quá mệt mỏi, con người cũng chẳng phải làm bằng sắt đá.
Chị ấy còn mang theo cả hơn một nửa giỏ trứng gà tích cóp được tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-77.html.]
Sau khi Tô Tình lấy lại tinh thần, cười nói: "Chị cả, chị mau vào đi, em pha một cốc nước đường cho chị uống."
"Không cần, không cần, sao lại pha nước đường cho chị chứ? Em cứ giữ lại uống là được rồi, cũng là thứ hiếm có được." Trước khi Vệ Thanh Mai tới đây đã được một bà chị có quen biết trong thôn gọi qua tán một hồi, đã biết rõ cô em dâu này của mình, phải rất vất vả mới buông bỏ tâm tư, sống với em trai của mình, nên cũng sợ làm cho Tô Tình không vừa ý.
"Chị cả không cần khách sáo." Tô Tình cười, pha một cốc nước đường đỏ cho chị ấy, bưng qua cho chị ấy nói.
Thấy cô như vậy, lúc này Vệ Thanh Mai mới nhận lấy, cười nói: "Chị còn tưởng là các em đều đi làm hết, nghĩ là phải ở trong nhà đợi các em."
"Chị cả à, nếu như hôm qua chị tới thì nhất định là phải để cho chị ở nhà đợi chúng em rồi, nhưng hôm nay mặt trời gắt quá, nên em không đi làm." Tô Tình gật đầu nói.
"Hôm nay đúng thật là nắng rất độc, cũng may là lúc chị qua đây bố của chúng nó có lấy cho chị cái mũ, nếu không thì có lẽ là bị say nắng rồi." Vệ Thanh Mai gật đầu nói, sau đó nhìn bụng em dâu với ánh mắt hơi sáng lên, nói: "Chị nghe nói em mang thai hả?"
Chị cả như mẹ, đây chính là huyết mạch nhà họ vệ của của chị ấy, dĩ nhiên là chị ấy vui mừng rồi.
"Dạ, được hai tháng rồi." Tô Tình gật đầu.
"Bình thường phải chú ý nhiều vào, ngàn vạn lần đừng có làm mấy việc nặng!" Vệ Thanh Mai vội vàng dặn dò, cô em dâu này vừa nhìn đã biết chính là loại người yểu điệu, xương cốt cơ thể không thể rắn chắc như những cô gái ở nông thôn được, phải chú ý hơn mới được.
Tô Tình cười một tiếng, nói: "Chị cả yên tâm, em biết rồi, em chỉ có làm cỏ với nhặt phân trâu thôi, còn trong nhà cũng không có việc gì nặng, nước cũng đều là Thế Quốc đi gánh về dùng, khiến cho anh ấy làm việc ở bên ngoài xong về lại còn phải bận rộn việc nhà."
"Vậy thì có là gì? Đây là nó nên làm, phụ nữ mang thai cũng không dễ dàng gì!" Vệ Thanh Mai nói.
Tô Tình cười một tiếng, cũng khó có thể gặp được người chị chồng lại có cách nó như vậy, bởi vì phụ nữ trong thời đại này đều cảm thấy sinh con là dễ dàng, giống như là đẻ trứng vậy, nhưng nói thật ra, Tô Tình có hơi sợ.
Trong bụng cô có tận hai đứa bé, điều kiện chữa trị bây giờ còn chưa phát triển, nhất là còn cách thị trấn xa như vậy nữa, cũng chẳng có xe đưa đón, đến lúc đó phải sinh ở đâu đây?
Cô không nghĩ là sẽ sinh ở nông thôn, muốn đến bệnh viện, nhưng sợ là không quá dễ dàng.