Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 462
Cập nhật lúc: 2024-10-27 18:04:10
Lượt xem: 94
Lúc thầy Cung trở về, mới nhìn thấy trong nhà náo nhiệt như vậy.
"Nếu cha trở về trễ chút nữa, có lẽ sẽ không còn gì để ăn." Tô Tình cười nói.
Mấy người Lý Thanh Tuyết, Thẩm Lệ, Hạ Minh đều cười chào ông, thầy Cung rất vui, cười nói: "Được rồi, mau ăn đi, không cần quan tâm đến chú, chú đã hẹn với thầy Trương thầy Lý, chú chỉ về lấy tiền thôi, bọn chú định đi ăn vịt."
"Có phải là cau được ít nhất, thua nên phải mời khách không." Bà Đường nói.
Thầy Cung cười, hỏi: "Dương Dương, Nguyệt Nguyệt, đi ăn vịt nướng với ông nội đi."
"Mấy ông đi thôi, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt ăn không vào nữa, ăn màn thầu nướng, còn gặm chân gà nướng rồi." Bà Đường đưa tiền và phiếu cho ông, nói.
Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng tỏ vẻ bọn họ đã ăn no, ăn màn thầu nướng, chân gà nướng, còn có rau xanh, cả thịt bò chị gái xinh đẹp đút cho, cùng với canh mẹ đút, bụng đã no, bây giờ không đói bụng.
Buổi chiều sau khi ngủ trưa, bọn nó sẽ còn được ăn một bát canh trứng và một quả trái cây.
Thầy Cung liền đi một mình, mấy người Tô Tình tiếp tục cười.
Liên hoan hôm nay cũng thật sự tận hứng, đặc biệt sau khi ăn xong thịt nướng, mọi người còn biểu diễn ngẫu hứng một hồi.
Giống như Thẩm Lệ, chị ấy hái một lá trúc trong sân, dùng lá cây trúc thổi một khúc.
"Chị Lệ, không nhìn ra chị còn có tài năng này đấy!" Đám người Tô Tình kinh ngạc cảm thán.
"Đây là do chồng chị dạy chị." Thẩm Lệ cười rất vui, có thể nhìn ra trong khúc nhạc này còn có câu chuyện xưa.
Lớp trưởng Hạ Minh còn dùng tiếng Quảng Đông xướng thanh một đoạn cho mọi người nghe, cậu ấy là người Quảng Châu, nhưng lại nói được tiếng Quảng Đông chính tông, mọi người nghe được đôi mắt tỏa sáng, bởi vì bây giờ không thể so với đời sau, đối với tiếng Quảng Đông vẫn rất mới lạ, đặc biệt là tiếng cảng của Hong Kong bên kia không khác tiếng Quảng Đông là bao.
Trương Huệ đam mê vận động trực tiếp biểu diễn một đoạn quyền cho mọi người xem, anh khí sảng khoái thật sự khiến người ta kinh diễm.
Sau đó là Triệu Tiểu Chu, cô ấy lấy Harmonica ra thổi một bài Harmonica.
Cuối cùng áp trục chính là Lý Thanh Tuyết và Tô Tình, Lý Thanh Tuyết mang tỳ bà từ chỗ bà nội Tiêu qua, còn Tô Tình lại lấy ra cây sáo của thầy Cung, hai người cùng nhau hợp tấu một khúc sáo cầm cùng minh kinh diễm tứ phương cho mọi người.
"Má ơi, mọi người thật sự khiến tôi không chỗ dung thân, tôi không có gì để lấy ra, an tâm khi tôi phú quý sẽ không quên mọi người." Ủy viên học tập Chu Lôi vỗ tay khen lợi hại.
Lời này chọc đến mọi người đều buồn cười.
Chuyện Tô Tình mời bạn bè và lớp trưởng, ủy ban học tập tới nhà tụ tập liên hoan cũng truyền nhanh trong lớp.
"Lớp phó, cô không tốt nha, chuyện như vậy mà không gọi chúng tôi." Bạn học nói.
Tô Tình cười nói: "Chỉ lần này thôi, chúng tôi cũng chỉ thử náo nhiệt một chút, lần sau nếu có cơ hội, nhất định sẽ gọi mọi người."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-462.html.]
"Một lời đã định, nếu lần sau có tụ hội như vậy nữa, nhất định phải gọi chúng tôi." Mọi người cười nói.
Trần San San nhỏ giọng hỏi Triệu Tiểu Châu, nói: "Mấy người tụ họp còn gọi cả lớp trưởng sao?"
Triệu Tiểu Châu gật đầu: "Có gọi, lớp trưởng và ủy viên học tập."
Trần San San nhấp môi, nói: "Vậy sao mấy người không gọi cả tôi?"
Triệu Tiểu Châu lập tức nhìn về phía cô ta: "Cô nói câu này là có ý gì? Không phải chị Tình đã sớm hỏi cô sao, là cô không muốn đi!"
Trần San San nói: "Nhưng các cô cũng không nói mấy người lớp trưởng cũng sẽ đi, tôi còn tưởng rằng chỉ có mấy người."
Triệu Tiểu Châu lập tức biết vì sao chị Tình không quá thích Trần San San, người này quả thực không thể thuyết phục.
Mất công trước đó cô ấy còn tốt với Trần San San như vậy.
Ngữ khí của Triệu Tiểu Châu liền lạnh nhạt đi, nói: "Mấy người lớp trưởng là sau đó mới mời, ban đầu quả thực không định mời cậu ấy và ủy viên học tập, sau đó nói một câu, bọn họ có hứng thú mới cùng tới ."
Trần San San cũng không nói gì.
Chỉ là bởi vì chuyện này, Triệu Tiểu Châu cũng không thích ở chung với Trần San San nữa.
Thẩm Lệ chú ý tới, hỏi: "Có phải có mâu thuẫn gì với San San hay không?"
Triệu Tiểu Châu nói: "Không có."
"Không có sao, trước kia chị thấy em thường xuyên chờ cô ấy, bây giờ cũng không chờ nữa." Thẩm Lệ nói.
Triệu Tiểu Châu cười nói: "Bởi vì em muốn chạy bộ với chị Huệ, San San lại không muốn đi, cho nên không chờ nữa."
Thẩm Lệ gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Bởi vì Triệu Tiểu Châu còn nhỏ, cho nên cũng không nghĩ đến phương diện kia, nhưng ủy viên học tập Chu Lôi lại phát hiện, Trần San San có ý với lớp trưởng Hạ Minh.
Còn qua hỏi mấy người Tô Tình, Lý Thanh Tuyết, Thẩm Lệ.
Mấy người Tô Tình: "……"
"Mọi người không biết sao?" Chu Lôi hỏi.
"Chúng ta nào biết chuyện của cô ta." Tô Tình nói, Lý Thanh Tuyết cũng lắc đầu.
"Sao cô lại biết Trần San San thích lớp trưởng?" Thẩm Lệ còn hỏi.