Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 131
Cập nhật lúc: 2024-10-16 08:38:41
Lượt xem: 198
Vệ Thế Quốc nói: "Vậy chắc con phải đi trước cô một bước rồi, đợi con ăn Tết xong rồi vệ con lại nói cho cô nghe."
Bà Đường không ngừng cười, Tô Tình cũng lẫy mà liếc anh một cái, nói: "Anh đừng có mà mừng sớm, cha em dễ nói chuyện còn mẹ thì khó nói lắm, nhất định sẽ không hài lòng về anh."
"Anh sẽ khiến cho mẹ hài lòng!" Vệ Thế Quốc nghiêm túc nói.
Tô Tình cười một tiếng, nhìn ngỗng lớn trong nồi đã chín rồi, liền múc ra một ít, nói: "Ngỗng lớn hầm này mùi thơm như vậy, nhất định đã lan mùi ra khắp bên ngoài rồi, anh đem cho nhà Đầu To, nhà Hắc Thán, với đem qua cho ông đội trưởng và Mã đại nương một chén, đúng rồi, cũng đem một chén cho Thẩm Tòng Quân.
Ăn một mình cũng không vui, hơn nữa quan hệ với nhau tốt như vậy, đương nhiên có đồ ngon như vậy thì phải chia sẻ rồi.
Chỉ là thịt ngỗng lớn trong chén cũng không nhiều, khoai tây thì nhiều hơn chút, múc thêm vào một muỗng nước dùng, nó thật sự rất thơm.
Tô Tình phải phá lệ mà để nước dùng lại nhiều hơn, không để cho nước dùng cạn lại hết, nếu không sẽ không đủ chia.
Đúng thật là nó đã lan ra trong thôn, dù sao cũng thơm như vậy mà.
Vệ Thế Quốc đưa tới cho, Cương Tử cười toét miệng nói: "Vậy tôi không khách sáo với cậu nhé!"
"Khách sáo gì chứ." Vệ Thế Quốc cười.
Bên Vương Thiết cũng cười, nói: "Đây là ngỗng lớn à?"
"Ừ, đây là dùng tiền nhuận bút của vợ tôi mua, tôi cũng chỉ là hưởng phúc ké thôi." Vệ Thế Quốc nói.
Bụng của mẹ Hắc Thán cũng đã lộ rõ, dù sao cũng bảy tháng rồi, ngượng ngùng nói: "Cậu để cho vợ mình ăn là được rồi, làm gì còn dùng mà đưa qua chứ?"
"Tình Tình nói xế trưa em ấy muốn đến tìm chị lải nhải." Vệ Thế Quốc cười nói.
"Để Tình Tình tới đi, nó thích ăn đậu phộng luộc, để tôi chuẩn bị sẵn cho nó." Mẹ Hắc Thán cầm lấy chén, cười nói.
Vệ Thế Quốc cũng gật đầu đồng ý, sau đó mới xách hộp đựng thức ăn đi qua nhà lão Thẩm.
Thẩm Tòng Quân khen: "Con ngỗng lớn này cậu mua ở đâu vậy? Tôi cũng đi mua một con, lần sau mời cậu ăn!"
"Cậu đi vòng vòng trấn trên nhiều một chút thì sẽ thấy thôi." Vệ Thế Quốc cười nói.
Cho Thẩm Tòng Quân, Thẩm Tòng Quân liền mang cho Vương Mạt Lỵ ăn, còn ông Thẩm bà Thẩm thì không vớ được miếng nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-131.html.]
Bà Thẩm còn đặc biệt đi tới trước cổng, lớn tiếng nói chuyện với chị dâu cả Thẩm.
Chị dâu cả Thẩm cũng thèm muốn chết, bốn đứa nhóc nhà chị ta còn khóc hu hu nói muốn ăn ngỗng lớn hầm!
Nhưng mà Thẩm Tòng Quân và Vương Mạt Lỵ đóng cửa rồi, hai người họ đóng cửa lại ăn, còn muốn chia một miếng à? Một chén này còn không không đủ hai người họ ăn nửa đây này!
Vệ Thế Quốc cũng không quản mấy thứ này, anh đưa tới nhà ông đội trưởng, nhà Mã đại nương cũng ở sát bên, liền đưa cùng lượt.
Mã đại nương nói liến thoắng: "Tự mình ăn là được rồi, còn đặc biệt đưa tới làm gì?"
"Chỉ là cho thêm một món thôi." Vệ Thế Quốc cười nói.
"Thế Quốc à, phải đối xử với vợ cháu thật tốt biết không? Vợ của con có đốt đèn tìm cũng khó đó." Mã đại nương sau khi đổ vào trong chén nhà mình thì liền cảnh cáo anh.
Trước kia khi Mã đại nương đem trứng gà qua cho anh, lúc đó ảnh chỉ mới mười sáu tuổi, thấy anh đói bụng chỉ có thể uống nước lã liền đem cho anh một quả, Vệ Thế Quốc vẫn còn nhớ rõ.
"Cháu biết." Vệ Thế Quốc cười nói: "Cháu về ăn cơm đây ạ."
"Ừm." Mã đại nương gật đầu một cái.
Xoay người quay vào ăn thịt ngỗng lớn hầm khoai tây vớ bạn già, thật sự quá ngon, nhịn không được cảm khái nói: "Thiếu chút nữa Thế Quốc đã thành cháu rể của chúng ta rồi."
Trước bà chị dâu có đều cập với bác ấy, nhưng mà lúc đó vẫn còn nhỏ qua nên nói chờ chút đi,
Bây giờ chờ không được rồi, nhưng mà Mã đại nương cũng không có buồn bã, chỉ mong Vệ Thế Quốc có thể sống tốt.
Bạn già của bác ấy – Mã đại gia chỉ khen ngợi: "Tay nghề của vợ Thế Quốc thật không thể chê được!"
Mã đại nương cười một tiếng: "Để nhiều nguyên liệu như vậy, chắc chắn không thể chê được rồi, rốt cuộc vẫn là còn trẻ, còn chưa có trải đời, cái này phí không ít tiền rồi."
"Sợ phí tiền gì chứ, tài viết văn vợ của Thế Quốc giỏi như vậy, tự viết văn là có thể kiếm tiền rồi." Mã đại gia nói.
Mã đại nương liền không có lời để nói, cũng không phải sao, mặc dù sống có chút xa xỉ nhưng mà người ta cũng không phải chi biết tiêu tiền mà còn biết kiếm tiền!
Con ngỗng lớn này là dùng tiền nhuận bút của cô mà mua được đấy.
Mùi ngỗng lớn hầm thơm lừng như vậy đương nhiên sẽ dẫn tới không ít lời ong tiếng ve của người trong thôn.
Tỷ như con dâu nhà họ Đinh – người đã đồn về chuyện của Tô Tình và Bùi Tử Du, cô ta thèm ăn muốn chết, sau khi ăn cơm trưa liền tụ lại cùng nhau nói xấu: "Thật đúng là điệu bộ của nhà địa chủ mà, nghe nói bên kia ngày nào cũng bốc lên khói dầu!"