Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Độc Ác, Công Lược Kẻ Phản Diện - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-05-31 21:18:59
Lượt xem: 286
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn ta lúng túng giải thích.
Giải thích mãi, cuối cùng lại đổ hết lỗi lên đầu tôi.
“Giang Thanh Nguyệt, tôi biết cô đang giận dỗi nên mới làm như vậy. Chẳng phải cô ghét nhất Thịnh Minh Kì sao? Trước đây nó chỉ vô tình chạm vào áo khoác của cô, cô đã tức giận đến mức ném luôn áo đi, sao bây giờ lại muốn đính hôn với nó?”
Nghe vậy, Thịnh Minh Kì vốn vẫn im lặng bỗng lộ ra một nụ cười chế giễu.
Xem ra Thịnh Ninh Dạ không hề nói dối.
Tôi nói: “Trước đây tôi không hiểu chuyện, không dám thừa nhận mình thích cậu ấy, chỉ có thể dùng cách ngốc nghếch như vậy để thu hút sự chú ý của cậu ấy thôi...”
“Khoan đã.” Thịnh Ninh Dạ sững người: “Cô thích ai?”
“Thịnh Minh Kì.”
Không ai tin lời tôi.
Dưới ánh mắt của mọi người, tôi dứt khoát nắm lấy tay Thịnh Minh Kì.
“Tôi thích Thịnh Minh Kì.”
Ngay lúc đó, tôi nghe thấy giọng nói của hệ thống:
【Ting, độ hảo cảm của Thịnh Minh Kì đối với ký chủ tăng lên, độ hảo cảm hiện tại: -50. 】
Cái gì? Sao lại tăng được?
Chỉ vì tôi nói thích cậu ta?
Cậu ta sẽ tin thật sao?
Tôi quay đầu nhìn Thịnh Minh Kì.
Cậu ta đang kinh ngạc nhìn tôi, rồi nhìn bàn tay hai chúng tôi đang nắm chặt.
Cuối cùng, Thịnh Ninh Dạ cũng hoàn hồn, lắc đầu: “Giang Thanh Nguyệt, đừng có giận dỗi nữa.”
Tôi hỏi: “Anh bị bệnh này bao lâu rồi? Có đi khám chưa?”
Thịnh Ninh Dạ cau mày: “Cô đừng có làm loạn, cho dù cô muốn đính hôn với Thịnh Minh Kì, cũng phải xem nó có đồng ý không. Tôi chỉ sợ nó đối với cô... tránh còn không kịp...”
“Tôi đồng ý.”
Thịnh Minh Kì thản nhiên cắt ngang lời anh ta, giọng nói lạnh lùng nhưng chắc nịch.
Cậu ta nhìn quanh, ánh mắt mọi người đều đầy kinh ngạc.
“Tôi nói, tôi đồng ý.”
Thịnh Minh Kì không có lý do gì để từ chối.
Bởi vì chúng tôi giống nhau, đều cùng chung chí hướng.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Tôi – một phản diện độc ác, rất thích nhìn người khác khó chịu.
Nhất là những kẻ đạo đức giả trong căn phòng này.
Khi họ khó chịu, tôi lại thấy vô cùng sung sướng.
Nhìn vẻ mặt táo bón của bọn họ lúc này, tôi chỉ muốn cười to.
Tôi nhẹ nhàng cào lòng bàn tay Thịnh Minh Kì, ý muốn nói: hợp tác vui vẻ.
Nhưng cậu ta lại cứng đờ người.
Hệ thống lại thông báo:
【Ting, độ hảo cảm của Thịnh Minh Kì đối với ký chủ tăng lên, độ hảo cảm hiện tại: -40. 】
Chỉ cần cào một cái đã tăng độ hảo cảm? Cậu ta là mèo chắc?
Tôi cào thêm một cái.
【Ting, độ hảo cảm của Thịnh Minh Kì đối với ký chủ tăng lên, độ hảo cảm hiện tại: -30. 】
Cào tiếp.
Thịnh meo meo không cho cào nữa, rút tay về.
Buổi tiệc đính hôn này cuối cùng vẫn chẳng giải quyết được gì.
Trước khi rời khỏi biệt thự Thịnh gia, Thịnh Minh Kì đột nhiên nhét thứ gì đó vào tay tôi.
Tôi cười hỏi: “Tín vật đính ước sao?”
“Giang Thanh Nguyệt, khách đi hết rồi, đừng diễn nữa.”
Cậu ta lại trở về vẻ lạnh lùng, quay người rời đi.
Tôi mở túi ra, bên trong là một chai nước rửa tay sát khuẩn.
Cậu ta tặng tôi thứ này để làm gì?
Đột nhiên, một ký ức của nguyên chủ hiện lên trong đầu tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-thanh-nu-phu-doc-ac-cong-luoc-ke-phan-dien/chuong-3.html.]
Nguyên chủ rất ghét Thịnh Minh Kì.
Mỗi lần vô tình chạm vào cậu ta, nguyên chủ đều điên cuồng rửa tay sát khuẩn.
Hóa ra là vậy... cậu ta đang chế giễu tôi.
Lòng hiếu thắng của tôi lại trỗi dậy.
Cậu chế giễu tôi, tôi lại càng muốn khiến cậu ta buồn nôn.
“Đợi đã, Thịnh Minh Kì.”
Thiếu niên dừng bước.
Tôi lao đến, ôm chặt lấy cậu ta.
Trong lúc ôm, tôi còn véo eo cậu ta một cái.
Vừa nãy gió thổi, chiếc áo phông lộ ra vóc dáng mảnh mai của cậu ta.
Eo cậu ta thật nhỏ.
Ban đầu chỉ định véo một cái để cảm nhận thử thôi…
Ai ngờ eo mảnh nhưng lại rất săn chắc.
Thịnh Minh Kì hoàn toàn ngây người.
Đến khi tôi đóng cửa xe, mới nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở như thủy triều.
Độ hảo cảm lúc lên lúc xuống, thay đổi thất thường.
Có thể thấy, cảm xúc của Thịnh Minh Kì đang rất hỗn loạn.
Tôi dứt khoát tắt tiếng hệ thống.
Ở hàng ghế trước, cơn thịnh nộ của cha tôi đã bùng phát.
“Giang Thanh Nguyệt, hôm nay con cố tình muốn làm cha mất mặt đúng không? Cha sinh con còn không bằng sinh ra thịt xá xíu!”
“Rất có lý, nhưng mà cha ơi, thịt xá xíu thì không thể kết hôn được, cục dân chính cũng không cho phép mà.”
“Con…”
Tôi cười hì hì: “Đừng tức giận mà, chỉ cần sau này người thừa kế gia sản không phải là Thịnh Ninh Dạ, thì con cũng không cần kết hôn với anh ta, đúng không?”
“Không có khả năng! Ngoài trừ Thịnh Ninh Dạ, bọn họ không có lựa chọn nào khác! Đứa con riêng kia một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có!”
“Cho con ba năm, đến lúc đó bàn lại chuyện hôn nhân cũng chưa muộn.”
Tôi biết cốt truyện trong nguyên tác.
Ba năm sau, mẹ Thịnh bị bệnh nặng, không còn thời gian để làm mưa làm gió trong nhà.
Đó sẽ là cơ hội tốt nhất để Thịnh Minh Kì trỗi dậy.
Dù sao, trong mắt cha Thịnh, con riêng vẫn chảy chung dòng m.á.u với ông ta.
Bình thường ông ta không thích Thịnh Minh Kì, nhưng vẫn phải chiều theo ý vợ.
Từ bây giờ, tôi sẽ cải tạo Thịnh Minh Kì.
Phá hỏng nguyên tác, để phản diện thừa kế gia sản – đó là tố chất nghề nghiệp của nữ phụ độc ác tôi!
Nhưng ngày hôm sau, đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Thịnh Minh Kì ngất xỉu.
Ngôi trường tư thục chúng tôi theo học có sự phân chia giai cấp rất rõ ràng.
Tôi và Thịnh Ninh Dạ học lớp tinh anh ban một, còn Thịnh Minh Kì học ở ban tám.
Ban tám toàn là con của quản gia, bảo mẫu.
Những đứa trẻ này rất biết cách tìm lợi tránh hại.
Thịnh Minh Kì ngất xỉu ngay trên đường chạy, không ai tới đỡ.
Mọi người chỉ đứng nhìn.
Vừa khéo lớp chúng tôi cũng có tiết thể dục.
Tôi chạy đến đỡ cậu ta dậy, cậu ta cao một mét tám nhưng rất nhẹ.
Trong sách có nhắc, mẹ Thịnh ngược đãi cậu ta, không cho ăn no.
Cậu ta thậm chí không được ngồi vào bàn ăn, thường bưng bát thức ăn ngồi ăn ở cầu thang.
Hôm qua ầm ĩ như vậy, chắc cậu ta lại bị nhịn đói.
Tôi bóc một viên kẹo, vừa định nhét vào miệng cậu ta.
Một người từ phía sau đẩy tôi rất mạnh.
“Giang Thanh Nguyệt, không được bắt nạt bạn Minh Kì!”
Ồ, nữ chính xuất hiện rồi.