[Xuyên Nhanh] Nữ phụ không dễ chọc (2) - Chương 52: Chị gái không dễ chọc (52)
Cập nhật lúc: 2024-11-02 19:19:00
Lượt xem: 72
Ngay lúc này, điện thoại của Dương Tiêu cũng gọi đến.
Chưa kịp để mẹ nói gì, đầu dây bên kia đã vang lên giọng điệu không quan tâm của Dương Tiêu, “Mẹ, con đã đánh một người ở trường, bọn ngu ngốc đó sợ quá gọi cảnh sát, nói rằng cần bốn triệu đô la tiền bảo lãnh mới cho con ra ngoài, mẹ nhanh chóng tìm người giúp con…”
Mẹ Dương suýt tức chết, ôm n.g.ự.c một lúc lâu mới thở lại được, “Mẹ đã dặn đi dặn lại mày phải ngoan ngoãn một chút, mày không nghe vào được một câu nào sao? Đây không phải là vấn đề bốn triệu hay không! Vừa rồi trường gọi đến, nói muốn khai trừ mày, nói mày phải ra tòa, nếu không có gì bất ngờ thì sẽ bị kết án, có phải là mày muôn làm mẹ tức c.h.ế.t không!” Nói đến cuối cùng gần như là vừa mắng vừa hét.
Dương Tiêu ngẩn người một chút, nhưng vẫn không tin, “Chỉ vì con đánh cô ta một cú mà phải kết án? Mẹ nghĩ cô ta là công chúa à? Con thấy cái vết thương trên trán cô ta chỉ nhỏ xíu, dọa ai vậy? Mẹ đừng tin mấy chuyện vớ vẩn đó, nhanh chóng cho người chuyển tiền cho con để con ra ngoài.” Giọng điệu của cậu ta rõ ràng có phần ngạc nhiên hơn là sợ hãi.
Mẹ Dương không nghĩ rằng trường học sẽ dùng lời này để lừa mình.
Nghĩ đến việc ba Dương vốn đã rất chán ghét Dương Tiêu, trong khi đứa con ngoài giá thú kia lại rất có khí phách, so sánh thì ba Dương càng không ưa Dương Tiêu, vẫn là vì bà ta và gia đình bà ta không chịu nhượng bộ, ba Dương mới không có gì nói ra ngoài. Trong lòng mẹ Dương không khỏi lo lắng, sau chuyện lần trước, bà ta cảm thấy thái độ của ba Dương đã thay đổi rõ rệt.
Hơn nữa, vài ngày trước bà ta vừa biết rằng đứa con ngoài giá thú kia đã đỗ vào đại học tốt nhất ở Anh, khiến bà cụ Dương người vốn không mấy mặn mà với con riêng, cũng phải nhượng bộ. Nếu giờ con trai bà ta màngồi tù…
Mỗi bước mỗi xa
Mẹ Dương không nói gì, nhưng tay cầm điện thoại vô thức nắm chặt lại. Nếu con trai bà ta ngồi tù, chẳng phải sẽ hoàn toàn rơi vào tay những người kia sao? Đến lúc đó mẹ con bọn họ sẽ sống thế nào?
Cùng lúc đó, Tưởng Kiến cũng bị tin dữ này làm cho choáng váng.
Thời gian qua, Tưởng Kiến rất khó khăn, Tưởng Minh Vũ và Tưởng Điềm Điềm là cục cưng của bà cụ Tưởng, kết quả một người ngồi tù, một người sang Mỹ, bà cụ Tưởng không ngừng chửi rủa Uông Thư Lan ở nhà hoặc ôm n.g.ự.c nói không thở nổi, đi bệnh viện kiểm tra thì thật sự có vấn đề về tim, Tưởng Kiến bận rộn chăm sóc, còn phải nghe bà cụ Tưởng không ngừng phàn nàn, cả người cảm thấy mệt mỏi từ trong ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc-2/chuong-52-chi-gai-khong-de-choc-52.html.]
Hơn nữa, công việc của công ty ông ta cũng ngày càng tồi tệ, khó khăn lắm mới đến mùa cao điểm đầu năm, vừa mới có vài đơn hàng nhỏ, thì lại xảy ra chuyện báo cảnh sát ở Kinh Đại, từ Điền Siêu kéo sang Dương Tiêu rồi lại kéo Tưởng Điềm Điềm, mọi chuyện lại bị người ta mắng chửi, làm ăn không chỉ cần năng lực mà danh tiếng và phẩm hạnh cũng quan trọng, nên hợp đồng còn chưa kịp ấm chỗ thì đã bị hủy. Giờ đây, ông ta cầu xin khắp nơi cuối cùng cũng có được một hợp đồng lớn, lại xảy ra chuyện như vậy.
Rốt cuộc Tưởng Kiến không thể duy trì vẻ ngoài nữa, đập tan mọi thứ trên bàn.
Kết án, lại là kết án!
Trong gia đình bốn người đã có hai người ngồi tù, cộng thêm Tưởng Điềm Điềm, còn muốn ông ta sống nữa không? Nghĩ đến bác sĩ nói bà cụ Tưởng không thể chịu thêm kích thích, phải dưỡng bệnh tốt, lần đầu tiên ông ta muốn bóp c.h.ế.t đứa con gái bảo bối mà mình nuôi hơn mười năm.
Mẹ Dương và Tưởng Kiến lập tức bay sang Mỹ.
Cũng chính vào lúc này, Dương Tiêu và Tưởng Điềm Điềm mới nhận ra rằng mọi chuyện nghiêm trọng hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Tưởng Điềm Điềm hoảng hốt, “Ba ơi, con không đánh người, không phải con đánh người, không liên quan đến con…”
Nếu không phải ở đồn cảnh sát, Tưởng Kiến gần như muốn tát thẳng vào mặt đứa con gái này, “Mày có biết cảnh sát nói gì không? Nói rằng ở Mỹ, đồng phạm và thủ phạm trong bắt nạt học đường đều có tội, nếu không phải mày gọi điện cho Dương Tiêu, sao thằng ấy lại đến đánh người? Nên mặc dù mày không ra tay nhưng vẫn phải chịu án!”
Tưởng Điềm Điềm cuối cùng cũng sợ hãi, “Con, con không biết cậu ta sẽ đến đánh người ngay, lúc đó chỉ vì sợ và buồn bã gọi điện muốn cậu ta an ủi con, con không nghĩ cậu ta sẽ đến, càng không nghĩ cậu ta sẽ đánh người, chuyện này có liên quan gì đến con?”
Câu này ngay cả Tưởng Kiến cũng không tin.
Tưởng Minh Vũ không phải cũng vì một cuộc gọi của em gái mà chạy đi tìm Diêu Dao gây chuyện, rồi xảy ra chuyện sao? Dù trước đó con bé này không biết cuộc gọi của mình sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy, nhưng sau đó có thể không nhớ được sao? Hơn nữa, con bé còn đang nói chuyện yêu đương Dương Tiêu, lại không biết Dương Tiêu là người như thế nào sao?