Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 796: Pháo hôi kéo chân sau bị vứt bỏ ở tận thế (57)

Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:39:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho dù Vân Xu có tồn tại, kết quả này cũng sẽ không thay đổi.

Phòng Mạn Kha tránh né chủ đề quen biết, cười nói: “Chuyện này khó nói lắm, nhưng người được cứu bao giờ cũng dễ có thành kiến, có lẽ lúc đó họ quá kích động nên đã miêu tả hơi khoa trương.”

Trước đây cô dựa vào cốt truyện, nói chuyện đánh giá đều rất chuẩn, mọi người càng có xu hướng tin tưởng cô.

“Phòng phó đội nói có lý, có lẽ người khác nghe nhầm đồn bậy.”

“Chắc chắn là như thế này, vị Vân tiểu thư kia tuyệt đối là bị thổi phồng, dân quê bên ngoài hay làm quá mọi chuyện.”

Vân Xu vừa bước vào cửa liền nghe thấy “Vân tiểu thư”, "hệ chữa lành”.

Cô nhìn về phía hướng đó, nghi hoặc nói: “Mọi người đang thảo luận về tôi sao?”

Giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe vang lên, mọi người theo bản năng quay đầu lại, sau đó vẻ mặt ngây dại, lộ ra vẻ mặt giống như những “dân quê” mà họ vừa khinh bỉ.

Mê mang, không biết vì sao.

Đó là vẻ đẹp có thể khiến cả thế giới vì nó mà thần hồn điên đảo. Nhìn cô ấy, phảng phất có ngàn vạn đóa hoa kiều diễm nở rộ, ngân hà lộng lẫy chảy ngược trong hồ sâu tĩnh lặng, hoàng hôn dát vàng tưới xuống ánh chiều tà.

Đó là vẻ đẹp siêu thoát thế gian, chỉ cần liếc mắt một cái, liền khiến mọi người luân hãm, khẩn cầu cô ấy có thể nhìn họ thêm một chút.

Đại sảnh im phăng phắc.

Vân Xu nghiêng đầu, lại hỏi một lần: “Mọi người đang thảo luận về tôi sao?”

Mình vừa mới đến căn cứ, người ở đây vậy mà đã biết mình sao?

Ý của lời này là…… Cô ấy chính là vị Vân tiểu thư kia?

Mọi người trừng lớn mắt, hận không thể thu hồi lại tất cả những lời vừa nói. Họ hy vọng vị tiểu thư này ngàn vạn lần đừng nghe thấy cuộc thảo luận vừa rồi.

“Ha, ha ha, chúng tôi vừa rồi, vừa rồi đang, đang nói dị năng giả hệ chữa lành là không thể thiếu.”

“Đúng đúng đúng, chúng tôi đang nói căn cứ có quá ít dị năng giả hệ chữa lành, may mắn có Vân tiểu thư đến.”

“Chúng tôi, chúng tôi thật sự vô cùng vinh hạnh.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Mọi người hoảng loạn chữa cháy.

Trần Nghiên lạnh lùng đánh giá đám người này, sau đó đến liếc mắt nhìn cũng lười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-796-phao-hoi-keo-chan-sau-bi-vut-bo-o-tan-the-57.html.]

Phòng Mạn Kha ngây người đứng tại chỗ, cả người vẫn còn trong trạng thái không thể tin được.

Sao có thể như vậy?

Cái người không có cảm giác tồn tại, đen đúa, ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng vào người khác, Vân Xu, sao có thể là người con gái xinh đẹp đến không thể hình dung trước mắt này.

Đối phương nhìn qua, lòng Phòng Mạn Kha căng thẳng.

Vân Xu có thể sẽ ghi hận cô ta, chất vấn cô ta.

Nhưng mà cô ta đã nghĩ nhiều.

Vân Xu chỉ là lướt nhìn cô ta một cái, phảng phất như đang nhìn một người bình thường, hoàn toàn không để cô ta vào mắt.

Mặt Phòng Mạn Kha nháy mắt đỏ bừng.

Ngay tối hôm qua, Phòng Mạn Kha còn đang tự hỏi, nếu Vân Xu oán hận họ thì làm sao bây giờ.

Dù ngoài miệng nói đạo lý đến đâu, cô cũng hiểu rõ việc bị người bỏ rơi trong tuyệt cảnh là một sự kiện đau khổ đến nhường nào.

Vân Xu chắc chắn sẽ trả thù họ, quan niệm này đã khắc sâu vào tâm trí Phòng Mạn Kha.

Nhưng khi thực sự đối mặt với Vân Xu, Phòng Mạn Kha mới bàng hoàng nhận ra, đối phương dường như chẳng hề để họ vào mắt.

Trong lòng Phòng Mạn Kha không thể kìm nén cảm giác xấu hổ. Sau khi xuyên sách, cô luôn là đối tượng được mọi người vây quanh và ca tụng. Nam chủ và nam phụ đều xoay quanh cô, người trong căn cứ vô cùng tôn sùng cô.

Cô không hề nghi ngờ mình là trung tâm của mọi người.

Trong tưởng tượng trước đây của Phòng Mạn Kha, Vân Xu có lẽ sẽ giống như nữ phụ độc ác, mang theo oán hận trả thù họ, và cô sẽ phải nỗ lực giải quyết chuyện này.

Nhưng Vân Xu lại bày ra một bộ dạng hoàn toàn thờ ơ.

Sao có thể như vậy?

Đổi lại là Phòng Mạn Kha ở vào hoàn cảnh như vậy, nhất định sẽ không thể nuốt trôi cục tức này.

Vân Xu vẫn lặng lẽ đứng ở đó.

Vẻ đẹp không thể tưởng tượng này, ngay cả cô, một người con gái, khi nhìn thấy chân dung của Vân Xu trong khoảnh khắc ấy, tâm thần cũng vì đó mà rung động, huống chi những người bên cạnh.

Một pháo hôi c.h.ế.t sớm trong tiểu thuyết vậy mà lại xinh đẹp đến vậy.

Phòng Mạn Kha nghiến chặt môi. Vốn định nếu đối phương cứ khăng khăng không bỏ qua chuyện lúc trước, sẽ nhờ người trong căn cứ phân xử đúng sai.

Loading...