Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 69: Đánh Rơi Trân Bảo (69)

Cập nhật lúc: 2025-02-22 15:36:23
Lượt xem: 49

Ngay cả một quý bà sang trọng như bà Quý cũng đối xử với Vân Xu thân thiết như vậy. Thật là ghen tị đến phát điên.

Bà Trì nóng nảy nói nhanh: “Vân Xu, con chính là con gái của mẹ đó! Mẹ đã đợi con ở nhà lâu lắm rồi. Tại Trì Châu cứ cản trở không cho chúng ta gặp nhau.”

“Gạt người.” Vân Xu thầm nghĩ, giọng nhẹ nhàng vang lên trong lòng: [Người nhà họ Trì, trừ anh Cả ra, ai cũng chẳng muốn mình về.]

Cô biết rõ điều đó.

Cô biết rất rõ.

Vân Xu vẫn lắc đầu, ý là từ chối.

Mặt Bà Trì tái mét: “Con là con gái của mẹ mà……”

Con gái không chịu nhận mẹ, cú sốc này với bà Trì thật không nhỏ.

Trì Tiêu Tiêu bên ngoài thì nhăn mày, nhưng bụng nghĩ đây là cơ hội tốt để lấy lòng Bà Trì. Anh Hai đã mấy ngày không nghe máy cô ta, cô ta tuyệt đối không thể mất chỗ dựa là bà Trì.

“Vân Xu, mẹ… ý tôi là cô Trì phu nhân thương cô lắm đó. Lúc trước bà ấy đã nói muốn bù đắp cho cô rồi. Bà ấy thật sự rất nhớ cô, cô cứ từ từ chấp nhận thôi, đừng vội từ chối ngay.”

Trì Tiêu Tiêu nói, vẻ mặt có chút buồn bã: “Nếu cô không muốn về nhà vì tôi, thì tôi xin thề sẽ biến mất khỏi mắt cô luôn.”

Nếu là trước đây, bà Trì đã ôm Trì Tiêu Tiêu vào lòng an ủi rồi. Nhưng giờ, tâm trí bà Trì chỉ để ý đến Vân Xu. Trì Tiêu Tiêu diễn tuồng một mình, chẳng ai thèm xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-69-danh-roi-tran-bao-69.html.]

Giả bộ miễn cưỡng, thành thật cũng miễn cưỡng.

Vân Xu vẫn chưa quen với bóng tối quá khứ. Từ lúc gặp mặt, mắt cô luôn tránh nhìn mặt Trì Tiêu Tiêu. Giờ nghe Trì Tiêu Tiêu nói, hình ảnh gương mặt kia hiện lên, người cô vẫn run lên theo phản xạ.

Đây là phản ứng bản năng của cơ thể.

Bà Quý đứng bên cạnh Vân Xu lập tức nhận ra điều này. Quý Thừa Tu đỡ Vân Xu nửa người, ánh mắt cũng liếc thấy cánh tay run rẩy kia. Ánh mắt anh sắc bén và lạnh lùng, nhìn thẳng vào Trì Tiêu Tiêu, khiến cô ta cảm thấy lạnh người.

“Trì tiểu thư, tôi nghĩ chuyện giữa Trì phu nhân và Vân Xu, thân phận cô không tiện lên tiếng.” Quý Thừa Tu nói thẳng không chút khách khí.

Lời nói không nể nang làm mặt Trì Tiêu Tiêu lúc xanh, lúc trắng, đủ màu sắc trông rất đẹp mắt. Cô ta cắn môi, mặt mày khó chịu, nhưng đối diện ánh mắt lạnh lùng của Quý Thừa Tu, lại không dám mở miệng.

Bà Trì chẳng để ý đến cảm xúc của Trì Tiêu Tiêu, bà chỉ dồn hết sự chú ý vào người đối diện. Ngược lại, bà Quý vỗ nhẹ tay Vân Xu, an ủi cô, vẻ mặt hiền từ dịu dàng: “Xu Xu, đừng sợ, có dì ở đây rồi.”

Vẻ thân mật của hai người khiến bà Trì đỏ mắt vì tức giận. Rõ ràng là con gái mình, lại thân thiết với người khác như mẹ con, thật là châm chọc!

Vân Xu lẽ ra phải ở dưới gối bà, vui vẻ vâng lời mới phải. Bà sẽ chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho Vân Xu, Vân Xu sẽ nũng nịu trong lòng bà. Nếu không phải con đàn bà độc ác kia tráo đổi con, mẹ con họ tuyệt đối không đến mức này.

Bà Trì nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt. Ánh mắt Vân Xu ngưỡng mộ bà Quý khiến bà đau đớn. Bà nghĩ đến việc mình từng mua sắm cho con gái của kẻ thù, bỗng thấy ghê tởm, theo bản năng sinh ra xa cách với Trì Tiêu Tiêu bên cạnh.

Bà Quý muốn gần gũi Vân Xu hơn nên đã tìm hiểu về quá khứ của cô. Bà rất ghét cách hành xử của nhà họ Trì. Thấy bà Trì trừng mắt nhìn mình như kẻ thù, bà tức giận bật cười. Bà nghĩ bụng: “Không xem lại mình, lại trách người ta thân với Vân Xu. Đúng là đầu có vấn đề! Tự mình đi mua đồ cho con gái kẻ thù còn trách ai?”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Bà vốn định đi khỏi cửa hàng cho đỡ bực. Nhưng giờ bà Quý đổi ý. Bà phải ở lại đây, mua đồ cho Vân Xu ngay trước mặt nhà họ Trì, tức c.h.ế.t hai mẹ con kia. Đừng tưởng bà già mắt kém, bà thấy rõ sự ghen tị trong đáy mắt con nhỏ giả danh thiên kim kia. Bà Quý chẳng thấy con nhỏ đó có chút áy náy nào với Vân Xu cả.

Loading...