Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 53: Đánh Rơi Trân Bảo (53)
Cập nhật lúc: 2025-02-22 11:11:50
Lượt xem: 31
Sau khi thưởng thức xong bữa trà chiều ngọt ngào, Vân Xu đề nghị ra ngoài đi dạo. Quý Thừa Tu vui vẻ đồng ý.
Khu dân cư nơi họ ở có mật độ cây xanh rất cao, đi đâu cũng thấy cây cối xanh mát. Ở phía đông khu dân cư có một công viên lớn, giữa công viên có một đài phun nước. Dòng nước trong vắt chảy ra từ chiếc bình gốm mà tượng điêu khắc mỹ nhân đang cầm trên tay.
Vân Xu và Quý Thừa Tu thong thả đi dạo trong công viên, làn gió mát thổi tới khiến họ cảm thấy dễ chịu và sảng khoái. Có lẽ do thời điểm này không có nhiều người ra công viên, nên không gian rất yên tĩnh. Họ chọn một nơi vắng vẻ để đi dạo.
“Thư ký Đổng giỏi thật đấy, anh ấy chọn khu dân cư này vừa có cảnh quan đẹp, lại vừa yên tĩnh.” Vân Xu không khỏi khen ngợi. Từ khi chuyển đến đây ở cùng Trì Châu, cô luôn cảm thấy rất thoải mái.
“Dù sao cũng là trợ thủ đắc lực của anh trai em mà, không có chút năng lực thì sao được.” Quý Thừa Tu phụ họa theo, rồi như vô tình hỏi: “Xu Xu, em quen thân thư ký Đổng lắm à?”
Vân Xu không nghĩ nhiều, đáp: “Cũng bình thường thôi ạ, em gặp anh ấy vài lần rồi. Anh trai em hay nhờ anh ấy mua đồ cho em.” Ấn tượng của cô về thư ký Đổng chỉ là một người đàn ông trầm lặng luôn đứng sau lưng Trì Châu. Nhưng những món đồ mà anh ấy chuẩn bị cho cô thì đều rất hợp ý cô.
Quý Thừa Tu quan sát ánh mắt của Vân Xu, xác định rằng cô không có tình cảm đặc biệt nào với thư ký Đổng, anh mới yên tâm phần nào. Quý Thừa Tu vốn là người tự tin, kiêu ngạo. Anh có thể chấp nhận việc Vân Xu hiện tại còn mơ hồ về tình cảm, nhưng không cho phép trái tim cô hướng về người khác. Nhưng tình cảm vốn là thứ khó đoán, khó lường. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời Quý Thừa Tu cảm nhận được cảm giác lo sợ mất đi người mình yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-53-danh-roi-tran-bao-53.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Trong khi hai người đang trò chuyện nhỏ nhẹ, ở phía xa, có một bóng người lén lút ẩn mình sau những lùm cây rậm rạp.
Trì Hiền cẩn thận giấu mình, ánh mắt chăm chú dõi theo Vân Xu ở đằng xa. Đó chính là em gái ruột của anh, người con gái sở hữu vẻ đẹp tuyệt trần. Hôm nay cô chỉ đeo khẩu trang, nhưng đôi mắt trong veo như nước mùa thu vẫn sáng ngời, cong cong lên đầy thích thú. Khóe miệng anh cũng vô thức cong lên theo nụ cười của em gái.
Đôi mắt ấy, anh tuyệt đối không thể nhận nhầm.
Sau lần gặp mặt không vui vẻ ở nhà Trì gia, gia đình anh không thể có thêm bất kỳ thông tin nào về Vân Xu. Càng không gặp được, họ càng thêm nhớ nhung, đặc biệt là sau khi Trì Châu nói rằng Vân Xu từ chối gặp mặt họ. Sự nóng giận ban đầu nhanh chóng bị nỗi nhớ nhung lấn át.
Họ muốn gặp Vân Xu, muốn tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt thế vô song của cô. Nhưng Trì Châu bảo vệ Vân Xu quá nghiêm ngặt. Điện thoại không liên lạc được, Vân Xu cũng không đến công ty. Ba mẹ và anh đều bất lực.
Mãi đến khi một người bạn của Trì Châu vô tình nói với anh rằng đã nhìn thấy Trì Châu ở khu dân cư này, anh liền lập tức đến đây mai phục, thậm chí còn không kịp báo cho ba mẹ. Anh đã liên tục ăn nằm ở đây mấy ngày, chẳng khác nào một tên tội phạm đang điều nghiên địa hình. Nếu không có người bạn kia làm chứng, có lẽ anh đã bị bảo vệ khu dân cư đuổi đi từ lâu.
May mắn thay, tất cả những nỗ lực của anh đều không vô ích. Cuối cùng anh cũng đã gặp được Vân Xu.
Chỉ là người đàn ông bên cạnh em gái anh là ai? Trì Hiền nhìn kỹ hơn, cảm thấy người này có chút quen mắt, hình như là bạn của anh trai.