Việt Tinh Trì lên tiếng, bóng dáng mảnh khảnh biến mất cánh cửa, đánh giá cái sân nhỏ cổ kính, mỗi Vân Xu ở đây, lực chú ý của đều đặt hết lên cô, dịp nào xem xét kỹ nơi .
Nền xi măng bằng phẳng, xung quanh là vườn hoa tươi, chiếc bàn ghế đá trải qua sương gió, cùng với cây lê hoa lớn.
Ước chừng, tuổi đời cây lê ít nhất cũng năm mươi năm.
Đây là nơi Vân Xu sinh sống nhiều năm, cô ở đây từ một bé gái nhỏ nhắn trưởng thành thành dáng vẻ hiện tại, ánh mắt Việt Tinh Trì dịu dàng hơn, một lúc, bỗng nhiên về phía máy bay lái.
Những xem đang khen ngợi vẻ tiên cảnh của đại mỹ nhân bỗng thấy lạnh sống lưng, đó phát hiện màn hình ngừng rung lắc, đó, giao diện phát sóng trực tiếp biến mất.
Làn đạn im lặng một khoảnh khắc.
Sau đó.
[A a a a, cái tên Tinh Tinh đáng ghét mà tắt livestream!! Tức c.h.ế.t .]
[Cậu mà như là unfollow đó!]
Việt Tinh Trì ném máy bay lái lên bàn đá, lúc Vân Xu từ trong phòng : “Xin , để đợi lâu .”
“Không , mới bao lâu .” Việt Tinh Trì : “ chị , cây lê chắc là lâu năm nhỉ.”
Vân Xu nhắc đến cây lê, liền chậm rãi tới" “Ừ, từ khi sinh nó ở đây , , tuổi của nó chắc bảy mươi năm.”
Bàn tay trắng nõn chạm cây thô ráp, vẻ mặt cô càng thêm dịu dàng.
Việt Tinh Trì vội vàng một tiếng.
Vân Xu nghi hoặc đầu: “Sao ?”
Việt Tinh Trì thở dài : “Chỉ là cảm thấy chị dịu dàng với cả một cái cây như , nếu thể dịu dàng với em thêm một chút thì .”
Vân Xu càng nghi hoặc, chẳng lẽ cô ngày thường nghiêm khắc ?
Việt Tinh Trì suy nghĩ của cô: “Không chị , chị đối với em cũng , nhưng cái mà em .”
Môi đỏ Vân Xu khẽ nhếch, câu hỏi còn kịp thốt , cảm thấy cánh tay kéo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-447-my-nhan-mu-lac-buoc-vao-show-thuc-te-64.html.]
Tim cô bỗng nhiên hẫng một nhịp, cảm giác thể kiểm soát trào dâng trong lòng, cô kéo đến một vị trí khác.
Tiếng va chạm vang lên, chiếc gậy dò đường bằng kim loại lặng lẽ lăn xuống đất.
Qua lớp váy áo mỏng manh, thể cảm nhận sự thô ráp và xu hướng cảm xúc lưng, là cây lê, gáy cô vốn sắp chạm , một bàn tay ngăn , hề chút đau đớn nào.
Sau đó tay trái cô buông , bên tai truyền đến tiếng động nhỏ, dường như đang chống tay cây, từ cao xuống đánh giá cô, mặt là thở xâm lược bao trùm, bao phủ cô , một tư thế giống như giam cầm.
Sự phát triển vượt quá sức tưởng tượng của cô.
Trước mắt Vân Xu một màu xám xịt, chỉ thể ngơ ngác tại chỗ.
Chuyện gì xảy ?
“Chị .” Anh vẫn gọi cô như , nhưng bên trong ẩn chứa ý vị khác với đây: “Em là một đàn ông trưởng thành , cứ bỏ qua mặt khác của em như , một mặt coi em như em trai, em thật sự buồn.”
Anh như , trong giọng dường như còn mang theo ý .
Thân thể Vân Xu khẽ run lên, lo lắng : “Chúng thể đổi tư thế ?”
Như cô thật quen.
Việt Tinh Trì chậm rãi : “Không chị , như , chị cách nào thẳng em.”
Lời chút kỳ lạ, nhưng Vân Xu hiểu ý .
Sự khác biệt trời sinh giữa nam và nữ lúc hiện rõ mắt, cô cuối cùng cũng ý thức mắt gọi cô là chị, đồng thời cũng sức mạnh áp chế cô.
Vân Xu chỉ thể tự lực cánh sinh, khẽ động đậy một chút, nhưng giọng vang lên.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Vẻ lén lút động tác nhỏ cũng siêu đáng yêu.” Anh cảm thán : "Chị luôn như , đáng yêu đến mức khiến em cách nào.”
Khuôn mặt trắng nõn của Vân Xu cuối cùng cũng ửng hồng nhạt, đây là một khoảnh khắc vi diệu, nhưng cô thất thần.
Việt Tinh Trì lúc lộ vẻ mặt khác với đầu gặp mặt, như hai khác .
“Chị .” Anh kéo dài giọng điệu, bất đắc dĩ : “Vì lúc chị vẫn còn thể thất thần ?”
Mị lực của thấp đến , Việt Tinh Trì buồn bực.