Dì Vương sững sờ, tâm trạng trở nên phức tạp. Bà đột nhiên nhận , Vân Xu là quá cô đơn .
Người dân trong trấn nhỏ thể giúp đỡ Vân Xu trong cuộc sống, nhưng thực tế, cô vẫn chỉ một . Cuộc sống ở đây gần như lặp lặp . Dì Vương thể trò chuyện với những khác về chuyện nhà quê, nhưng khi đến mặt Vân Xu, tất cả đều theo bản năng im lặng, để cô thấy những chuyện đó.
Vân Xu đến mức dường như thuộc về nơi , những ngôn ngữ đời thường đó nên lọt tai cô.
Người dân trong trấn nhỏ bảo vệ cô, nhưng cũng đồng thời đặt cô lên quá cao, đến một để trò chuyện cũng .
Lúc , Cốc Tông hiểu rõ mối quan hệ giữa hai bên, lặng lẽ quan sát biểu cảm của những ở đây. Một lát , sự tính toán trong lòng.
Anh đến mặt dì Vương và Vân Xu, : "Thực đến, là mời Vân tiểu thư đến địa điểm phim bên để thư giãn một chút."
Cốc Tông bình tĩnh như thể đây thực sự là mục đích ban đầu của .
Việt Tinh Trì gì, mặt dày thật, rõ ràng khi bước còn quen Vân Xu.
Dì Vương buột miệng thốt : "Sao thế !"
Vân Xu nên ở trong nhà, bên ngoài quá nguy hiểm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vân Xu Cốc Tông , sự mong đợi trong lòng còn kịp dâng lên dập tắt bởi lời của dì Vương.
Cốc Tông thu hết vẻ mất mát của cô đáy mắt, : " hiểu bà bảo vệ cô , nhưng bảo vệ quá mức là giam cầm. Cô nên quyền đến thế giới rộng lớn ."
Chứ ngày qua ngày ở mãi một nơi.
Cốc Tông vẻ đạo mạo, từng chút một khuyên nhủ, thêm đó là sự phụ họa của ba còn , thái độ của dì Vương dần dần đổi. Bốn tuy đến từ bên ngoài trấn nhỏ, nhưng xem cũng .
Nói cho cùng, những thể thành công trong giới giải trí đều là kẻ ngốc. Họ khi nào nên gì, dùng tình cảm để cảm hóa, dùng lý lẽ để thuyết phục, mấy ai là thể khuyên .
Dì Vương cuối cùng đồng ý, bởi vì bà nhớ Vân Xu mấy năm nay càng ngày càng ít, mà mấy ngày nay nụ trở nên nhiều hơn, chắc chắn là công lao của những .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-410-my-nhan-mu-lac-buoc-vao-show-thuc-te-27.html.]
Tiễn bốn về với câu trả lời hài lòng, tâm trạng dì Vương rối bời. Ánh mắt bà vô tình liếc thấy cuộn len bàn đá: "Đó là lá cây đan ?"
Vân Xu ừ một tiếng, "Là Việt Tinh Trì tặng cho con, mỗi đến thăm con đều mang mấy cái."
Dì Vương thở dài, mấy đó đối với Vân Xu quả thật để tâm, lẽ bà nên may mắn vì họ là những kẻ ác độc.
Bà do dự một hồi, hỏi: "Xu Xu, đây chúng quá xem nhẹ cảm xúc của con ?"
Vân Xu ngạc nhiên : "Dì Vương nghĩ như ? Con luôn cảm kích sự chăm sóc của đối với con."
Nếu sự chăm sóc của trấn nhỏ, lẽ cuộc sống của cô gặp vấn đề, còn thời gian để suy nghĩ những chuyện khác.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Xu nghiêm nghị, rõ ràng những lời cô đều là thật lòng.
Dì Vương trong lòng cảm thấy yên tâm, xoa đầu cô, lẽ để Vân Xu ngoài cũng là chuyện . Bốn đều hứa sẽ chăm sóc cho cô, bản bà cũng thể thường xuyên qua đó thăm cô.
Bên .
Cốc Tông trở về đoàn phim công nhân tiến lên hỏi: "Cốc đạo, khi nào chúng chuẩn rút quân?"
Cốc Tông liếc , : "Chương trình tiếp tục, rút quân."
Nhân viên đoàn phim : "... Anh ở cái nơi phiền phức ?"
Anh vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt chán ghét của Cốc đạo khi rời .
Cốc Tông nghiêm trang sửa : "Không phiền phức mà là phong thủy bảo địa."
Nhân viên đoàn phim "a" một tiếng, vẻ mặt mờ mịt. Đây là chuyện gì ? Sao giống mấy , khỏi cửa về là đổi.
Cốc Tông để ý đến sự nghi hoặc của , mà tập hợp , chuẩn tuyên bố chuyện quan trọng.