Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 366: Công chúa bị ép hòa thân (56)

Cập nhật lúc: 2025-03-11 10:49:41
Lượt xem: 10

Trong mắt Đông Khánh Đế, những người con trai này đều mong ông sớm c.h.ế.t để kế vị. Ông đã hoàn toàn mất hết lòng tin vào họ.

Những công tử trẻ tuổi đi săn khác trở về, thấy sắc mặt Đông Khánh Đế nặng nề thì trong lòng căng thẳng, nhanh chóng cáo lui về gia tộc.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Uổng công bọn họ săn được nhiều con mồi như vậy, tất cả đều đổ sông đổ bể.

Doanh trại trở nên hỗn loạn. Đông Khánh Đế cũng chẳng còn tâm trí nào mà đi săn nữa. Ông lạnh giọng nói: “Các ái khanh chuẩn bị theo trẫm hồi cung thôi.”

Mọi người run rẩy quỳ xuống. Nghĩ đến những đồng nghiệp bị thương vừa rồi, ai nấy đều thở dài trong lòng. Nếu chỉ bị thương nhẹ thì còn đỡ, bị thương nặng thì không nói chừng cả đời tàn phế. Thậm chí có người mắt tinh còn phát hiện trên mặt đất có người bị thương nặng ho ra cả nội tạng, thật là đáng sợ.

Cuộc tranh giành ngôi vị Hoàng đế, thật là tai bay vạ gió mà!

Không biết vị hoàng tử nào mà thủ đoạn tàn nhẫn như vậy. Tam hoàng tử, Lục hoàng tử, Thập hoàng tử đều bị thương không nhẹ. Vừa rồi thái y chuẩn đoán, ba vị hoàng tử phải tĩnh dưỡng mấy năm. Nhưng mấy năm trôi qua, rau kim châm cũng nguội lạnh, còn tranh giành ngôi vị Hoàng đế làm gì nữa.

Trở lại phủ đệ, Lận Tử Trạc lập tức gọi một vị ngự y đến bắt mạch cho Vân Xu.

“Tễ Nguyệt thân thể thế nào?”

Thái y vuốt râu nói: “Hoàng tử phi thân thể không đáng lo ngại, chỉ là hơi chấn kinh, tĩnh dưỡng vài ngày là ổn thôi, điện hạ không cần lo lắng.”

Lận Tử Trạc yên tâm. “Đa tạ.”

Thái y xua tay nói: “Điện hạ quá lời rồi.”

Vân Xu có chút bất đắc dĩ. Đã bảo là không sao rồi, Lận Tử Trạc vẫn cứ muốn mời thái y đến kiểm tra, nàng chỉ đành đồng ý.

Sau khi tiễn thái y đi.

Vân Xu nghĩ ngợi rồi nói: “Phu quân, lần này Ngũ ca giúp chúng ta, có phải chúng ta nên đến thăm hỏi huynh ấy một chút không?”

Miệng thì hỏi ý kiến, nhưng trong mắt lại mang theo một tia mong chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-366-cong-chua-bi-ep-hoa-than-56.html.]

Lận Tử Trạc vừa bực mình vừa buồn cười. Vừa trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, nàng còn tâm trí nghĩ đến chuyện này. Nhưng Lận Quân Hạo quả thật đã giúp họ, đến cửa thăm hỏi một chút cũng không có gì không ổn, có thêm sự giúp đỡ này, các quan viên khác cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Lận Tử Trạc chọn một ngày thích hợp, dẫn Vân Xu đến phủ Ngũ hoàng tử bái phỏng.

Hạ nhân mang trà nước lên cho hai người.

Lận Tử Trạc chân thành nói: “Đa tạ Ngũ ca mũi tên kia mấy ngày trước, nếu không đệ và Tễ Nguyệt không biết sẽ bị thương thế nào.”

Lận Quân Hạo nói: “Thất đệ cần gì khách khí như vậy.”

Hai người đang nói chuyện, Vân Xu chợt thấy có vật gì đó màu đỏ lóe qua. Nàng ngẩn người, cho là mình nhìn nhầm. Nhưng không lâu sau, mắt cá chân truyền đến cảm giác bị cọ xát.

Vân Xu rũ mắt xuống, rồi đôi mắt hơi mở to. Đang cọ vào nàng là một con hồ ly đỏ đáng yêu!

Chú hồ ly nhỏ nhắn, bộ lông đỏ rực cực kỳ bóng mượt, không lẫn chút tạp sắc nào. Bốn chân nhỏ màu đen, ánh mắt lanh lợi lại hoạt bát, đang nghiêng cái đầu nhỏ thân thiết nhìn nàng.

Nàng không nhịn được bế nó lên, ôm vào lòng, vẻ mặt yêu thích. “Ngũ ca, đây là thú cưng của huynh sao?”

Lận Quân Hạo nói: “Coi như vậy đi. Đúng rồi, Thất đệ muội, muội thấy con hồ ly này thế nào?”

Vân Xu dù rất thích nó, nhưng vẫn nói: “Đây là thú cưng của Ngũ ca, Tễ Nguyệt sao có thể cướp đoạt thứ yêu thích của người khác."

Lận Quân Hạo tỏ vẻ khó xử: “Không giấu gì Thất đệ muội, con hồ ly này là ta vô tình tìm được. Mới gặp thì rất thích, nhưng nuôi lâu rồi lại thấy hơi phiền phức.”

“Nếu muội thích, vừa lúc tặng cho muội, cũng coi như giải quyết giúp ta một mối bận tâm.”

Vân Xu động lòng, nhìn về phía Lận Tử Trạc như muốn hỏi ý kiến. Nàng thật sự rất thích chú hồ ly nhỏ này. Sau chuyện đi săn, quan hệ giữa các hoàng tử căng thẳng, dù cảm kích Ngũ hoàng tử, nàng cũng không tiện tùy tiện đồng ý.

Lận Tử Trạc không lộ vẻ gì, liếc nhìn Ngũ hoàng tử. Vẻ mặt chàng vẫn bình thường, dường như chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi. Thấy ánh mắt thê tử tràn đầy mong chờ, chàng nói: “Nàng thích thì cứ nuôi bên cạnh đi, chỉ là một con hồ ly nhỏ thôi mà.”

Mắt Vân Xu sáng lên, nói: “Vậy đa tạ Ngũ ca đã nhường thứ yêu thích, Tễ Nguyệt nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt.”

Lận Quân Hạo nhìn vẻ mặt vui mừng của nàng, khóe môi khẽ cong lên.

Loading...