Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 346: Công chúa bị ép hòa thân (36)
Cập nhật lúc: 2025-03-10 16:13:33
Lượt xem: 14
Bàn tay Lận Chính Thanh run lên, cách xưng hô này đã tạo ra một ranh giới sâu sắc giữa hai người. Vị đắng dâng lên trong miệng chàng. Lận Tử Trạc thật sự là thủ đoạn cao minh, đã giấu giếm được nhiều người như vậy. Nếu chàng nhìn thấy Tễ Nguyệt trước, tuyệt đối sẽ không nhường nàng cho đối phương.
Cuối cùng mọi người cáo biệt hoàng đế.
Đông Khánh Đế nhìn Thất hoàng tử anh tuấn và công chúa hòa thân mỹ lệ, trong lòng bỗng dâng lên một nỗi không cam lòng.
Đó là nỗi không cam lòng của một anh hùng tuổi xế chiều trước một mỹ nhân đang ở độ tuổi thanh xuân.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Nếu ông trẻ hơn mười tuổi, chỉ cần trẻ hơn mười tuổi thôi, mỹ nhân như vậy, ông nhất định phải tranh giành một phen.
Chỉ tiếc, ông đã già rồi. Đông Khánh Đế thở dài một tiếng.
Trên đường về phủ.
Vân Xu lo lắng hỏi: “Phu quân, thiếp vừa rồi biểu hiện có sai sót gì không? Vì sao không khí trong điện lại kỳ quái như vậy?”
Ánh mắt các vị hoàng tử tiếc nuối không giấu nổi, ngay cả ánh mắt Đông Khánh Đế cũng cực kỳ kỳ lạ, khiến nàng trong lòng hoảng loạn.
Lận Tử Trạc ôm nàng vào lòng, dịu dàng an ủi: “Nàng đừng lo lắng, nàng làm rất tốt, vượt ngoài dự kiến của ta. Biểu hiện của bọn họ chẳng qua cũng chỉ vì hai chữ "nhân tâm" thôi.”
Thứ đã có rồi lại mất đi, thứ sắp có được lại bị tự tay đẩy ra, đều khiến người ta không thể an yên.
Nhưng chàng sẽ không cho bọn họ cơ hội.
Ánh mắt Vân Xu trong veo, có chút hiểu, có chút không.
Lận Tử Trạc nhân tiện chuyển chủ đề, “Trời cũng sắp trưa rồi, về phủ rồi dùng bữa trưa, buổi chiều nàng cứ nghỉ ngơi thật tốt.”
Vân Xu khẽ “ừ” một tiếng, rồi lại hỏi: “Nếu có người mời thiếp dự tiệc, thiếp có cần phải đi không?”
Lận Tử Trạc nói: “Tùy ý nàng thôi. Muốn đi thì cứ nói với Quản gia, ông ấy sẽ chuẩn bị trước. Nếu không muốn đi, cũng có thể nhờ Quản gia giúp nàng từ chối.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-346-cong-chua-bi-ep-hoa-than-36.html.]
Giao tiếp giữa các quý bà vương đô, một là để g.i.ế.c thời gian, cho vui vẻ, hai là để hỗ trợ cho trượng phu.
Thế lực của chàng đã vững chắc rồi, không cần vợ phải đi lại bôn ba, cũng không muốn Vân Xu phải phiền lòng vì những chuyện đó. Nàng nên được chàng nâng niu trong lòng bàn tay, sống vô tư vô lo, giống như lời hứa của chàng, sẽ không để nàng phải hối hận.
Vân Xu vừa bước xuống xe ngựa, liền nghe thấy giọng nam trong trẻo vang lên từ phía trước, ngữ khí mang theo ý cười.
“Tử Trạc, huynh đã về rồi à? Ta đợi nãy giờ rồi đấy.” Bùi Xuyên đến phủ hoàng tử ngay ngày hôm sau đám cưới, muốn tận mắt nhìn xem nữ nhân khiến Thất hoàng tử khuynh tâm rốt cuộc là bộ dạng gì. Đáng tiếc chàng đến quá sớm, hai người còn chưa về phủ.
Đợi một hồi lâu, Bùi Xuyên bắt đầu thấy chán, đang định đi dạo chợ một chút, thì vừa ra đến cổng phủ, vừa vặn gặp phải xe ngựa.
Người nam nhân trầm tĩnh ít nói trong ký ức của chàng lại dịu dàng đỡ một nữ tử mặc cung trang xuống xe, tự tay đỡ lấy, sợ nàng bị va vấp. Nghe kể và tận mắt chứng kiến quả thực là hai cảm giác khác nhau. Giờ khắc này, sự hiếu kỳ của chàng bị đẩy lên cao nhất.
“Huynh và phu nhân thật là ân ái.” Bùi Xuyên vừa định trêu ghẹo thêm vài câu, thì đúng lúc nữ nhân kia nhìn sang, lời nói của chàng nghẹn lại.
Một vẻ đẹp khuynh thành, vạn phần khó tả.
Trong đầu chàng bỗng hiện lên tám chữ này.
Đôi vợ chồng mới cưới tay trong tay đi đến trước mặt, Bùi Xuyên mới miễn cưỡng hoàn hồn, ngữ khí khô khốc: “… Tử Trạc.”
Lận Tử Trạc gật đầu với chàng, “Cùng vào trong đi thôi.”
Vân Xu tò mò hỏi: “Phu quân, vị này là ai vậy ạ?”
Lận Tử Trạc nói: “Bạn của ta. Ta và nàng có thể ở bên nhau, cũng nhờ có ít nhiều công lao của chàng.”
Lòng Bùi Xuyên chợt hụt hẫng. Lời nói thì không sai, nhưng bây giờ nghe sao lại không đúng vị thế này.
Chàng nhìn bóng dáng Tễ Nguyệt công chúa, trong lòng thở dài. “Vừa thấy đã lỡ cả đời.” bây giờ chàng mới thực sự cảm nhận được câu nói này. Chẳng trách bạn tốt lại nhanh chóng trầm luân như vậy, đó là do chàng không thể nào ngăn cản được. Nhưng giai nhân đã có phu quân, không thể nghĩ bậy được, không thể nghĩ bậy được.
Nghĩ đến việc trước đó còn tự xưng là bà mối, cảm giác nghẹn tắc trong lòng Bùi Xuyên càng thêm sâu sắc.
……