Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 34: Đánh Rơi Trân Bảo (34)

Cập nhật lúc: 2025-02-21 15:53:41
Lượt xem: 46

Dù thế nào đi nữa, việc cô tìm đến Vân Xu là sự thật, việc Vân Xu vì cô mà cảm xúc suy sụp cũng là sự thật.

Trì Châu chắc chắn sẽ càng thêm bất mãn với cô. Cần phải nghĩ cách xoa dịu cơn giận của anh.

Trì Tiêu Tiêu ép bản thân bình tĩnh lại. Lúc này người có thể giúp cô chỉ có Bà Trì. Anh Cả kính trọng mẹ, dù anh có tức giận đến đâu, cũng sẽ không công khai đối nghịch với mẹ.

Vị hôn phu bên cạnh vẫn giữ vẻ mặt ngây ngốc như cũ. Trì Tiêu Tiêu cắn môi, cố gắng đè nén sự hoảng loạn trong lòng, kéo tay vị hôn phu định rời đi. Nhưng khi đối diện với ánh mắt của Y Hạo Ngôn, một cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong lòng cô.

Ánh mắt anh nhìn cô đã có sự biến đổi rất nhỏ. Một vết rạn vô hình đã xuất hiện giữa cặp đôi vị hôn phu - thê này.

Quý Thừa Tu bế Vân Xu trở về căn nhà cô và Trì Châu đang ở. Đây là nơi Vân Xu cảm thấy an toàn nhất trong lòng.

Lữ bí thư lo sợ bất an đi theo sau thư ký Đổng. Trên mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng cho Vân Xu, lại thêm chút sợ hãi cho tương lai.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Thư ký Đổng liếc nhìn cô một cái: “Yên tâm đi, Trì tổng sẽ không giận cá c.h.é.m thớt người vô tội. Mục tiêu của bọn họ là Vân tiểu thư, cho dù cô có phát hiện trước cũng không ngăn cản được.”

Nghe được lời của thư ký Đổng, Lữ bí thư nhẹ nhàng thở ra, sau đó toàn tâm lo lắng cho tình hình của Vân Xu: “Vậy Vân tiểu thư… cô ấy…”

“Trì tổng và Quý tiên sinh đương nhiên sẽ cung cấp những điều tốt nhất cho Vân tiểu thư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-34-danh-roi-tran-bao-34.html.]

Bác sĩ tâm lý đến rất nhanh. Cô ấy không nói lời thừa thãi, sau khi hỏi người hiểu rõ tình hình cụ thể lúc đó, liền đi vào phòng ngủ của Vân Xu. Hai người đàn ông sắc mặt khó coi bị nhốt ở ngoài cửa.

Trì Châu nhắm mắt, mệt mỏi dựa vào tường. Anh sống ngần này năm, lần đầu tiên cảm nhận được sự vô dụng của bản thân.

“Tư liệu kia anh xem chưa?” Giọng Quý Thừa Tu bình tĩnh, nhưng ẩn chứa bên trong là sóng ngầm cuộn trào khiến người ta kinh hãi.

Trì Châu thờ ơ gật đầu, nếu không anh đã không phẫn nộ đến vậy.

Vân Xu từng sống ở một trấn nhỏ hẻo lánh, nơi giao thông không tiện, thông tin lạc hậu, hơn nữa chuyện đã qua mười mấy năm, rất nhiều việc không dễ điều tra. Cũng may hai người hợp tác, hiệu suất điều tra nhanh hơn gấp đôi, cuối cùng cũng có kết quả.

Cầm được tư liệu, tim Trì Châu như bị d.a.o cắt. Anh lật từng trang, tim càng thêm đau một phần, như bị người ta cầm d.a.o không ngừng khoét sâu.

Tuổi thơ của Vân Xu có thể nói là vô cùng thê thảm.

Người đàn ông tính tình nóng nảy sau khi uống rượu, hễ cảm xúc dâng trào liền sẽ đánh đập vợ và Vân Xu còn nhỏ tuổi. Khi đó, Vân Xu bé bỏng thường sẽ dang hai tay che chắn trước người mẹ, cố gắng khuyên can cha, hoặc là thay mẹ gánh chịu bạo lực.

Người phụ nữ yếu đuối chỉ biết trốn sau lưng con gái, giảm bớt sự chú ý của chồng đối với mình.

Đợi đến khi Vân Xu lớn hơn một chút, người phụ nữ có lẽ do nhiều năm bị bạo hành gia đình, tâm lý vặn vẹo, cư nhiên quay sang đánh đập đứa con gái vốn bảo vệ mình.

Người đàn ông đánh vợ và con, người vợ đánh con, Vân Xu bé nhỏ phải chịu đựng nỗi thống khổ lớn nhất trong gia đình.

Trên thân thể non nớt của cô vĩnh viễn không thiếu vết thương. Nghiêm trọng nhất là lần xương sườn bị người mẹ thần sắc điên cuồng đá gãy, tổn thương đến phổi. Năm đó cô chỉ mới mười tuổi, thân thể bé nhỏ không ngừng ho ra máu. Nếu không nhờ vị bác sĩ trong trấn có chút lòng thương người, có lẽ cô đã sớm không còn trên đời.

Loading...