Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 339: Công chúa bị ép hòa thân (29)

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:59:37
Lượt xem: 7

Mọi người há hốc mồm kinh ngạc. Thất hoàng tử quá coi trọng công chúa rồi! Chưa từng thấy người nam nhân nào vì thê tử chưa cưới mà sửa sang lại phủ đệ. Thất hoàng tử lại còn là con trai của hoàng đế, từ trước đến nay chỉ có người khác nhường nhịn chàng, chứ làm gì có chuyện chàng nhường nhịn ai bao giờ?

Dưới bóng cây xanh mát, gió nhẹ thổi hiu hiu. Một chàng trai thanh tú ngồi trong đình nghỉ mát, cảm thán nói: “Không ngờ Tử Trạc huynh lại thật sự phải lòng công chúa Tễ Nguyệt. Ta nhận được thư huynh gửi, có thể nói là giật mình kinh hãi, còn tưởng là ai đó mạo danh chữ viết của huynh.”

“Chuyện bé xé ra to.” Lận Tử Trạc đáp.

Bùi Xuyên cười nhạo, rồi sờ cằm: “Vậy thì ta cũng coi như là người mai mối cho huynh rồi.”

Lận Tử Trạc khẽ cười: “Điểm này, ta phải cảm ơn huynh. Nếu không có lời đề nghị của huynh, có lẽ ta thật sự đã bỏ lỡ nàng.”

Chỉ cần nghĩ đến thôi, chàng đã cảm thấy như rơi xuống địa ngục.

Bùi Xuyên nhận thấy sự thay đổi lớn của Lận Tử Trạc. Trước kia chàng vốn không hay cười, có lẽ là do hôn kỳ càng đến gần, nụ cười trên môi chàng đôi khi muốn giấu cũng không giấu được: “Ta nói huynh này, sau này đừng vì mỹ nhân mà thành hôn quân mất nước nhé!”

Không thiếu những tấm gương vì sắc đẹp mà bỏ bê giang sơn.

Lận Tử Trạc liếc nhìn Bùi Xuyên, hờ hững nói: “Nếu có ngày ta trở thành hôn quân, đó cũng chỉ là do bản thân ta không đủ năng lực khống chế chính mình, chứ mỹ nhân có liên quan gì.”

“Ta muốn trở thành hoàng đế, xây dựng sự nghiệp vĩ đại muôn đời, cũng muốn ôm nàng vào lòng, hết lòng trân trọng. Hai việc này không hề mâu thuẫn. Nếu phải chọn giữa hai, thì ta nguyện cầu ánh mắt nàng có thể nhìn thấy, đều là cảnh thái bình thịnh trị, thiên hạ an khang, chỉ vậy thôi.”

Bùi Xuyên cười lớn: “Tử Trạc à Tử Trạc, huynh quả nhiên khác biệt với người đời. Cho nên lúc trước ta mới có thể một mực nhìn trúng huynh.”

Lựa chọn phò tá huynh lên ngôi hoàng đế.

Người đời ngu muội, chuyện hoàng đế tiền triều vì Quý phi mà xây dựng cung điện xa hoa, tốn kém tiền của, khiến dân chúng oán than dậy đất, quyền lực rõ ràng nằm trong tay hoàng đế, nhưng thế gian lại chỉ trích Quý phi còn nhiều hơn cả hoàng đế.

Vị Quý phi kia bị giam sâu trong cung cấm, mất đi tự do, lại vì sự ích kỷ của hoàng đế mà mang tiếng “yêu phi”, thật sự buồn cười đến cực điểm.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-339-cong-chua-bi-ep-hoa-than-29.html.]

Lúc này, Bùi Xuyên sinh ra lòng tò mò sâu sắc với công chúa Tễ Nguyệt. Rốt cuộc nàng là người như thế nào, mà có thể khiến một người luôn bình tĩnh, không bị ngoại vật lay động như Thất hoàng tử lại bộc lộ cảm xúc ra ngoài như vậy?

Sau đại hôn gặp mặt, chàng nhất định phải quan sát nàng thật kỹ mới được.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến ngày trước hôn lễ của Thất hoàng tử Đông Khánh và công chúa Nam An.

Đêm khuya.

Bên ngoài cửa sổ chạm khắc hoa đột nhiên truyền đến tiếng động nhỏ. Vân Xu vừa mới thức dậy đi vệ sinh và uống nước, bắt được âm thanh rất khẽ này. Đầu óc nàng vốn còn mơ màng chậm rãi tỉnh táo lại. Nàng khoác thêm áo ngoài, bước đến bên cửa sổ, khẽ hỏi: “Ai đó?”

Một lát sau, giọng nói trầm thấp, ấm áp vang lên: “Là ta.”

Là Lận Tử Trạc.

Vân Xu vội vàng mở cửa sổ ra. Người nam nhân mặc y phục đen đứng ngoài cửa sổ, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt, làm nổi bật vẻ tĩnh lặng, dịu dàng của hắn.

“Sao chàng lại đến giờ này?” Vân Xu nhìn sắc trời: “Đã khuya lắm rồi.”

Lận Tử Trạc nhìn nàng chăm chú, giọng nói khàn khàn: “Ta muốn gặp nàng, nên đã đến.”

Ngày mai hai người đại hôn, Lận Tử Trạc tối nay căn bản không thể nào ngủ được. Nhớ lại cảnh tượng hai người lần đầu gặp nhau ở hoàng cung Nam An, vầng trăng sáng kinh diễm trong lòng chàng cuối cùng cũng sắp thuộc về chàng.

Chàng có thể đường đường chính chính có được nàng.

Ba ngày trước đại hôn, tân lang tân nương không được gặp mặt, Lận Tử Trạc không kìm nén được nỗi nhớ nhung trong lòng, nửa đêm đến đây, vốn chỉ định đứng ở ngoài cửa sổ một lát, không ngờ Vân Xu vừa lúc thức giấc.

Khi khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần của nàng xuất hiện trước mắt, lòng Lận Tử Trạc mới dần bình tĩnh lại.

Loading...