Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 336: Công chúa bị ép hòa thân (26)
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:57:10
Lượt xem: 5
Khung cảnh náo nhiệt kinh đô.
Kinh đô Vương quốc Đông Khánh vô cùng sầm uất. Đường phố tấp nập nhà cửa san sát, từ cửa hàng ăn uống, quán rượu đến khách sạn đều mở cửa đón khách. Hai bên đường, những người buôn bán nhỏ bày sạp lớn nhỏ, người nông dân thì che dù bán rau củ, tiếng rao hàng rộn rã không ngớt, tạo nên một khung cảnh phồn hoa, vui vẻ.
“Ai mua lạc rang ngon đây! Cải trắng tươi rói vừa mới nhổ ngoài ruộng về đây!”
“Cô nương xinh đẹp ơi, xem hoa lụa này đi, màu sắc tươi tắn rất hợp với cô đó!”
Vân Xu ngồi trong xe ngựa, chỉ nghe tiếng ồn ào bên ngoài thôi cũng đủ biết kinh đô náo nhiệt đến mức nào. Lòng nàng cũng háo hức muốn xuống xe dạo chơi, nhưng thân phận là công chúa hòa thân Nam An, nàng còn phải vào cung yết kiến Hoàng đế Đông Khánh để thể hiện sự tôn kính.
Cỗ xe ngựa chạm trổ hình chim phượng tinh xảo, sơn son thếp vàng chậm rãi tiến về phía trước. Vô số người hầu đi theo sau, khiêng của hồi môn nặng trĩu. Của hồi môn được trang trí lộng lẫy, từ những rương gỗ đỏ đựng đầy tranh quý, thư pháp, đến vàng bạc châu báu, gấm vóc quý hiếm, những vật phẩm lạ đều có đủ. Nhìn từ xa, đoàn của hồi môn sáng lấp lánh, rực rỡ cả một vùng.
Hoàng đế Nam An tuy không yêu thương gì người con gái này, nhưng của hồi môn cho công chúa hòa thân thì không hề sơ sài, thậm chí còn hậu hĩnh hơn bình thường. Vì đây là hôn sự giữa hai nước, nếu công chúa quá nghèo khó, quốc gia Nam An cũng sẽ mất mặt.
Đoàn rước dâu đã thu hút vô số ánh mắt tò mò. Người dân dừng hết công việc, vươn cổ ra nhìn, xúm lại bàn tán xôn xao.
“Kia là công chúa Tễ Nguyệt của Nam An đến hòa thân đó hả? Của hồi môn nhiều khiếp đảm, kéo dài từ đầu phố đến cuối phố luôn kìa!”
“Đúng là công chúa có khác, ta chưa từng thấy nhà ai gả con gái mà lại khí thế đến vậy!”
Ở lầu hai một quán rượu gần đó, một người nam nhân mặc y phục trắng đang đứng, dáng vẻ tao nhã, khuôn mặt như ngọc, phong thái tuấn tú. Khóe miệng chàng luôn nở nụ cười tươi như gió xuân. Chàng đang nhìn về phía đoàn người rước dâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-336-cong-chua-bi-ep-hoa-than-26.html.]
“Thất ca trầm tính ít nói của ta vậy mà lại để ý đến công chúa Nam An kia kìa. Nhiều thị vệ như vậy, chỉ để bảo vệ một chiếc xe ngựa nhỏ bé. Chẳng lẽ chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mà đã phải lòng đối phương rồi sao? Thật là lạ!” Người nam nhân y phục trắng nói với người đi cùng.
Lận Chính Thanh, người nam nhân y phục trắng, cầm chén rượu sứ thô trong tay, ánh mắt đầy ẩn ý.
“Thất hoàng tử cố ý đi chậm lại để chờ công chúa Nam An, rõ ràng là rất coi trọng vị công chúa này.” Người hầu đáp lời: “Nếu như hắn thật sự thích công chúa Nam An, chẳng phải càng tốt sao? Có nhược điểm, ngài cũng dễ dàng khống chế tình hình hơn.”
Cuộc chiến tranh giành ngôi báu, từ xưa đến nay luôn đi kèm với sự tàn nhẫn, độc ác và thủ đoạn không giới hạn.
Lận Chính Thanh nói: “Ngươi đừng xem thường Thất ca. Hắn không phải là một người đơn giản đâu.”
Lận Tử Trạc ít khi thể hiện bản thân, nhưng mọi việc chàng làm lại không ai chê trách được. Việc chàng thể hiện sự si mê công chúa Nam An có thể chỉ là một cái bẫy, cố tình tạo ra vẻ ngoài yếu điểm để đánh lạc hướng sự chú ý của người khác.
Người hầu vẫn còn nghi hoặc, nhưng không dám hỏi thêm. Ai cũng biết, trong số các hoàng tử, khả năng Thất hoàng tử kế vị là thấp nhất. Vậy tại sao điện hạ lại có vẻ kiêng dè hắn như vậy?
Đoàn rước dâu vẫn chậm rãi tiến lên. Thất hoàng tử trên lưng ngựa đột nhiên nhìn về phía lầu hai quán rượu.
Ánh mắt hai người chạm nhau. Lận Chính Thanh khẽ mỉm cười, coi như chào hỏi. Lận Tử Trạc hờ hững thu ánh mắt lại, tiếp tục dẫn đoàn đi.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vân Xu cứ nghĩ sẽ đến thẳng hoàng cung để yết kiến Hoàng đế Đông Khánh, nhưng Lận Tử Trạc lại đưa nàng đến một dinh thự vô cùng tinh xảo. Nàng ngạc nhiên hỏi: “Ơ? Không phải là phải bái kiến bệ hạ sao?”
Lận Tử Trạc xuống ngựa, bước đến bên nàng: “Nàng đường xa mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi một đêm trước đi, ngày mai hãy vào cung. Ta đã tâu với phụ hoàng rồi, không cần lo lắng.”
Vân Xu nghe vậy, sắc mặt giãn ra. Thân thể nàng thực sự rất mệt mỏi. Trong hoàng cung, trừ hoàng đế, hoàng hậu và các phi tần cao cấp, những người khác đều phải đi bộ. Nàng lo lắng mình sẽ không đủ sức đi hết quãng đường dài, sợ sẽ mất mặt. Được nghỉ ngơi một đêm trước thì tốt quá.