Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 332: Công chúa bị ép hòa thân (22)
Cập nhật lúc: 2025-03-08 11:47:58
Lượt xem: 11
Đại điện vẫn chìm trong im lặng. Nam An đế vung tay áo, đứng dậy rời đi, vẻ mặt không còn thoải mái như lúc ban đầu.
Các quan lại hành lễ: “Cung tiễn bệ hạ.”
Nam An đế trở về tẩm điện, chợt nhận ra điều bất thường. Ông quát lớn: “Gì Tường, lăn đến đây cho trẫm!”
Đại thái giám vội vàng đẩy cửa bước vào, chưa kịp để Nam An đế mở miệng đã lập tức quỳ xuống, trán dập mạnh xuống đất: “Bệ hạ thứ tội, là lão nô vô năng, không phát hiện ra chân dung thật sự của công chúa Tễ Nguyệt, lão nô xin nhận tội.”
Lời trách mắng của Nam An đế khựng lại: “Lời này là ý gì?”
Đại thái giám liên tục dập đầu, lực đạo mạnh đến mức khiến người ta rợn người. Từ lúc kinh diễm trước dung nhan công chúa Tễ Nguyệt, ông đã biết mình sẽ phải trải qua cảnh tượng này.
Sáng sớm ông đã chuẩn bị sẵn lời giải thích: “Bệ hạ, khi lão nô đến lãnh cung đón công chúa Tễ Nguyệt, nàng không hề có dung mạo như vừa rồi. Chuyện này lão nô xin thề với trời! Là lão nô vô năng, không phát hiện ra công chúa đã ngụy trang.”
Thần sắc Nam An đế chấn động, lùi về phía sau vài bước. Vân Xu bài xích hoàng cung đến mức ngay cả chân dung thật cũng không muốn lộ ra. Trong lòng nàng, người cha này rốt cuộc tệ hại đến mức nào?
Vẻ mặt Nam An đế mệt mỏi, phất phất tay, bảo đại thái giám lui xuống. Chuyện đã đến nước này, truy cứu thêm cũng vô ích.
Đại thái giám âm thầm lau mồ hôi, nhẹ nhàng thở ra. Đúng lúc ông định lui ra ngoài, lại có tiếng thông báo vang lên: “Công chúa Lạc Nguyệt cầu kiến bệ hạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-332-cong-chua-bi-ep-hoa-than-22.html.]
Hôm nay là ngày Tễ Nguyệt hòa thân, Gia Âm cảm thấy nhẹ nhõm. Chỉ cần Tễ Nguyệt rời khỏi hoàng cung, rời khỏi Nam An, nàng sẽ không cần phải lo lắng về chuyện hòa thân nữa.
Tễ Nguyệt mới từ lãnh cung ra, sau khi ra khỏi lãnh cung lại luôn ở trong cung điện học lễ nghi, hầu như chưa từng xuất hiện ở hoàng cung. Gia Âm cho rằng sau khi đối phương rời đi, hoàng cung sẽ trở lại như xưa, dù sao cũng chỉ là một công chúa không được sủng ái rời đi mà thôi. Phụ hoàng, mẫu hậu và cả Thái tử ca ca, họ vẫn luôn ở bên nhau.
Nhưng không biết có phải do nàng ảo giác hay không, Gia Âm cảm thấy hôm nay cung nữ thái giám xung quanh có vẻ rất lạ. Họ trầm mặc hơn bình thường, thường xuyên lộ ra vẻ thất thần, ánh mắt nhìn nàng cũng mang theo vài phần kỳ quái. Nàng nén sự nghi hoặc trong lòng, chuẩn bị đi tìm phụ hoàng để hỏi rõ.
Nhưng khi bước vào cung điện của đế vương, Gia Âm nhìn thấy Nam An đế với vẻ mặt không đúng, như thể vừa chịu phải đả kích. Nàng lập tức nghĩ đến Đông Khánh, tức giận nói: “Phụ hoàng, có phải Đông Khánh đưa ra yêu cầu quá đáng với chúng ta không?”
Nam An đế đáp: “Không phải như con nghĩ đâu.”
Gia Âm ngạc nhiên hỏi: “Vậy sao phụ hoàng lại có vẻ mặt như vậy?” Đêm qua, phụ hoàng còn vui vẻ cười lớn, nói với nàng và mẫu hậu rằng từ nay về sau, Nam An sẽ không còn lo về chiến tranh nữa. Sao hôm nay lại thành ra thế này?
Nam An đế mím môi, nhìn cô con gái hoạt bát lanh lợi trước mặt, cuối cùng không nói ra chuyện của Vân Xu. Đặt Gia Âm xinh đẹp hào phóng bên cạnh Vân Xu, chỉ càng làm nổi bật sự tầm thường của Gia Âm. Hà tất phải khiến Gia Âm phiền lòng, chuyện của Vân Xu cứ để nó qua đi như vậy đi. Đã mất Vân Xu rồi, không thể để Gia Âm phải khó chịu nữa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
“Không có gì đâu, trẫm chỉ là nhớ đến một vài chuyện cũ, lòng có chút cảm xúc thôi, vài ngày nữa sẽ ổn thôi.”
Nam An đế đã nói vậy, Gia Âm chỉ còn cách mang theo nghi hoặc rời đi. Nhưng rất nhanh, sự nghi hoặc đó bị nàng ném ra sau đầu. Trong lòng nàng dâng lên cảm giác ngọt ngào.
Nhờ có Dung Hàng, nàng mới có thể tránh được cuộc hôn nhân hòa thân nguy hiểm này. Dung Hàng chắc chắn có tình ý đặc biệt với nàng, có lẽ hai người là tâm đầu ý hợp, chỉ là do tính cách lạnh lùng nên chàng chưa nói ra thôi.
Mấy ngày trước, Dung Hàng bận rộn chuẩn bị cho việc hòa thân, Gia Âm rất biết ý tứ, không đến quấy rầy chàng. Hiện giờ đoàn hòa thân đã rời khỏi vương đô, nàng cuối cùng có thể đi tìm chàng, một lần nữa bày tỏ lòng biết ơn của mình. Dung Hàng chắc chắn sẽ vui mừng khi nàng ở lại Nam An.