Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 287: Cứu Vớt Mỹ Nhân Ngư Bị Moi Tim ()

Cập nhật lúc: 2025-03-05 09:45:14
Lượt xem: 9

Tần Đằng được dẫn vào một căn phòng.

Căn phòng tối tăm, ánh sáng yếu ớt tạo cảm giác ngột ngạt. Một người đàn ông mặc áo khoác lông chồn đang ngồi trên ghế sofa. Vết sẹo dữ tợn kéo dài trên khuôn mặt anh, toát ra vẻ nguy hiểm khó lường.

Hắn ngậm điếu xì gà trên môi, chậm rãi nhả khói, làn khói mờ ảo như những con rắn độc, có thể tấn công bất cứ lúc nào.

Xung quanh anh có hơn chục người đàn ông khác đứng im lặng, ai nấy đều mang vẻ mặt dữ dằn, ánh mắt sắc như d.a.o găm nhìn chằm chằm Tần Đằng, khiến anh ta đứng im như trời trồng.

Tần Đằng đã đến đây vài lần, cũng miễn cưỡng quen với bầu không khí căng thẳng này.

Đông ca là một nhân vật có m.á.u mặt trong giới xã hội đen ở Hải Thành. Mạng lưới thông tin của anh thậm chí còn rộng hơn cả tập đoàn Cố thị. Thời trẻ, Tần Đằng từng vô tình cứu mạng Đông ca, vì vậy Đông ca rất nhiệt tình giúp đỡ anh. Rất nhiều thông tin quan trọng của Tần Đằng đều do Đông ca giúp điều tra, bao gồm cả thông tin mới nhất mà anh vừa biết được:

Cố Tu Thành đang giấu một người ở biệt thự ngoại ô.

Tần Đằng chắc chắn rằng người đó chính là mỹ nhân ngư. Đáng tiếc là anh chưa kịp hành động thì mỹ nhân ngư đã bị người khác đưa đi.

Vì vậy, Tần Đằng đành phải nhờ Đông ca tiếp tục giúp theo dõi địa điểm mới, bắt người về. Cố Tu Thành không muốn ra tay, vậy thì anh sẽ tự mình làm.

“Cậu chắc chắn người mà Cố Tu Thành giấu ở biệt thự kia không có thế lực gì chứ?” Đông ca hỏi.

Tần Đằng khẳng định: “Tôi chắc chắn.”

Như Thu chỉ là một mỹ nhân ngư mới lên bờ không lâu, làm sao có thể có bối cảnh gì được.

Đông ca gật đầu: “Được thôi, tôi sẽ giúp cậu lần này nữa. Sau chuyện này, ân tình giữa chúng ta sẽ coi như chấm dứt.”

Tần Đằng không có ý kiến gì. Anh kiên quyết làm mọi thứ vì sức khỏe của em gái mình, bất cứ giá nào cũng đáng.

Vân Xu đang tận hưởng những ngày tháng vô cùng thoải mái. Khuyết Tư Viễn và Thiệu Dương chăm sóc cô chu đáo hết mực. Ở bên cạnh họ, cô không cần phải che giấu thân phận nhân ngư của mình, hoàn toàn tự do tự tại.

Điều duy nhất khiến cô phiền lòng là không thể liên lạc được với Như Thu, không thể nói cho cô ấy biết Cố Tu Thành là một kẻ tồi tệ đến mức nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-287-cuu-vot-my-nhan-ngu-bi-moi-tim.html.]

Nếu Như Thu biết Cố Tu Thành từng bắt giữ mình, chắc chắn cô ấy sẽ từ bỏ anh ta.

Vân Xu buồn bã ngồi bên hồ nước, chiếc đuôi cá màu bạc xinh đẹp khẽ vẫy nhẹ trên mặt nước. Chẳng bao lâu sau, một bóng dáng mạnh mẽ ngồi xuống bên cạnh cô.

Người đàn ông tuấn tú mang theo nụ cười dịu dàng trên môi, hỏi: “Tiểu mỹ nhân ngư xinh đẹp của chúng ta sao lại buồn rầu vậy?”

Vân Xu ủ rũ nói: “Em muốn nói cho Như Thu biết Cố Tu Thành đáng ghét như thế nào, hy vọng cô ấy đừng thích anh nữa. Nhưng em không tìm được cô ấy.”

Dù cô cố gắng gọi thế nào, cũng không nhận được chút phản hồi nào.

Ánh mắt Thiệu Dương chợt trở nên nghiêm nghị. Mấy ngày trước, mỹ nhân ngư tên Như Thu đột nhiên mất tích. Không chỉ họ mà ngay cả Cố Tu Thành cũng không ngờ tới chuyện này.

Mặc dù Thiệu Dương và Khuyết Tư Viễn không có tình cảm gì với mỹ nhân ngư kia, nhưng Vân Xu lại rất quan tâm đến cô ấy. Hơn nữa, Như Thu cũng là nhân ngư, có thể khiến Vân Xu cảm thấy có đồng tộc bầu bạn. Vì vậy, hai người quyết định tìm cách cứu giúp cô ấy.

Nhưng họ còn chưa kịp hành động thì Như Thu đã mất tích.

Lo lắng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của Vân Xu, họ vẫn chưa nói cho cô biết rằng mục đích của Cố Tu Thành và anh em nhà họ Tần là trái tim nhân ngư. Ấn tượng của Vân Xu về Cố Tu Thành vẫn chỉ dừng lại ở việc anh là một gã đàn ông tồi tệ.

Nhìn vẻ mặt ủ rũ của Vân Xu, Thiệu Dương quyết định đưa cô ra ngoài đi dạo: “Hải Thành có một bờ biển rất đẹp, anh dẫn em đến đó ngắm cảnh nhé, chịu không?”

Vân Xu bị đánh lạc hướng, hỏi: “Có phải bờ biển Hải Thành từng được lên tạp chí địa lý không?”

“Chính là nó.” Thiệu Dương nói: “Thay vì cứ ở mãi trong nhà, ngày nào cũng nghĩ ngợi lung tung, chi bằng ra ngoài đi dạo một chút. Biết đâu em có thể cảm nhận được sự tồn tại của cô ấy thì sao, đúng không?”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Vân Xu suy nghĩ một lúc rồi đồng ý. Mấy ngày nay cô cũng chưa ra ngoài, đi dạo hóng gió cũng tốt.

Ban đầu Thiệu Dương định nhân cơ hội này để có khoảng thời gian riêng tư với Vân Xu, nhưng vừa ra đến cửa thì Khuyết Tư Viễn đã trở về. Thế là chuyến đi hai người biến thành chuyến đi ba người.

Trên đường đi.

Thiệu Dương trong vai tài xế, nhìn vào gương chiếu hậu, thấy hai người kia đang trò chuyện vui vẻ, âm thầm thở dài. Rõ ràng là đã nói sẽ ngồi ghế phụ, nhưng Khuyết Tư Viễn vừa nhắc đến người bác họ kia, Vân Xu đã lập tức chạy ra phía sau ngồi.

 

Loading...