Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 281: Cứu Vớt Mỹ Nhân Ngư Bị Moi Tim (23)

Cập nhật lúc: 2025-03-05 08:43:47
Lượt xem: 11

Anh nghiến răng, cố gắng thuyết phục lần cuối: "Xu Xu, lại đây bên cạnh anh đi. Em không muốn biết tin tức về Như Thu sao? Cô ấy là người thân duy nhất của em đó."

Vân Xu trợn tròn mắt. Đáng ghét thật, người này lại dùng Như Thu để uy h.i.ế.p cô.

Phải làm sao bây giờ?

Thiệu Dương lại lên tiếng: "Yên tâm đi, Như Thu không ở bên cạnh anh ta đâu. Cô ấy đang ở một nơi rất xa."

Vân Xu thở phào nhẹ nhõm.

Cố Tu Thành nghiến răng ken két, khớp xương kêu răng rắc. Rốt cuộc người đàn ông này là ai? Tại sao ngay cả chuyện của Như Thu mà anh ta cũng biết?

Anh cảm thấy kế hoạch của mình đã hoàn toàn đi chệch hướng. Nỗi sợ hãi cuối cùng cũng ập đến.

Khó khăn lắm mới có được Vân Xu, chẳng lẽ cứ thế mà mất cô sao?

Cố Tu Thành vứt bỏ hết sĩ diện, van nài: "Xu Xu, đừng rời bỏ anh mà. Anh thật lòng yêu em. Em muốn gì anh cũng có thể cho em. Em không thích nơi này, anh sẽ phá bỏ nó ngay lập tức. Em muốn đi đâu, anh cũng sẽ đi cùng em. Em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được."

"Xin em, đừng rời bỏ anh, được không?"

Anh có linh cảm rằng, một khi Vân Xu rời đi lần này, anh sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Người đàn ông tuấn tú hạ mình cầu xin, nghe có vẻ rất đáng thương.

Thiệu Dương nheo mắt lại, vừa định lên tiếng thì Vân Xu đã bước lên trước một bước.

Cô nghiêm túc nói: "Từ bỏ đi, Cố Tu Thành. Tôi không thích anh, đơn giản là không thích thôi. Dù anh có thay đổi thế nào, tôi cũng chẳng có cảm xúc gì hết. Dù anh có tặng cả vũ trụ cho tôi, cũng vô nghĩa thôi."

"Hơn nữa, anh biết không..."

Đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, khiến Cố Tu Thành trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi tột độ. Những lời cô sắp nói chắc chắn là điều mà anh vô cùng sợ hãi. "Xu Xu, đừng nói nữa, được không?"

Nhưng Vân Xu vẫn tiếp tục: "Tôi không chỉ không thích anh, mà tôi còn rất ghét anh. Ghét đến mức dù trên đời này chỉ còn lại hai chúng ta, tôi cũng không muốn nói chuyện với anh."

Giọng nói ngọt ngào vang vọng khắp không gian.

Cố Tu Thành như rơi xuống hầm băng. Lời nói của cô như những lưỡi d.a.o sắc bén, cứa vào tim anh rướm máu.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-281-cuu-vot-my-nhan-ngu-bi-moi-tim-23.html.]

Trên gương mặt xinh đẹp đến nao lòng ấy là vẻ chán ghét không hề che giấu. Da mặt anh không ngừng giật giật, hé miệng định nói gì đó, nhưng lần đầu tiên anh cảm thấy việc mở miệng nói chuyện lại khó khăn đến thế.

Cố Tu Thành cứ tưởng chỉ cần ở bên nhau như thế này, Vân Xu rồi sẽ có ngày chấp nhận anh. Nhưng hóa ra, anh chỉ càng làm tăng thêm sự chán ghét của cô đối với mình.

Vân Xu nói hết những lời này, tâm trạng cô thoải mái hơn hẳn. Mấy ngày nay cô đã bị nghẹn uất lắm rồi.

Thiệu Dương nói: "Chúng ta đi thôi."

Anh nắm tay cô, nhanh chóng hướng về phía cầu thang tầng hai.

Cố Tu Thành theo bản năng bước lên phía trước một bước, trượt chân rơi xuống hồ nước. Nước ao lạnh buốt tràn vào miệng và mũi, anh chẳng phân biệt được là nước lạnh hay lòng mình lạnh hơn nữa. Anh chật vật bám vào thành hồ, tuyệt vọng nhìn theo bóng dáng hai người rời đi.

Khi đến thì lẻn vào, lúc về lại dẫn theo một người đẹpyếu đuối, chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh lớn.

Rất nhanh, những người canh gác xung quanh biệt thự phát hiện ra bóng dáng của hai người.

"Bọn họ là ai? Có đuổi theo không?"

"Cậu nói thừa quá! Hai người đó từ trong biệt thự chạy ra, đương nhiên phải đuổi theo rồi!"

"Mấy người mau đuổi đi, tôi đi báo cho ông chủ."

Thiệu Dương dẫn Vân Xu chạy về phía chỗ đỗ xe. Nhưng thể lực của Vân Xu quá kém, lại thêm mấy ngày bị giam cầm trong biệt thự, chạy được một đoạn đã hết hơi.

Vân Xu cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa, tiếng bước chân đuổi theo phía sau ngày càng gần.

"Tình thế cấp bách, xin thứ lỗi nhé." Một giọng nói mang theo ý cười vang lên.

Giây tiếp theo, Vân Xu bị người bế thốc lên, theo phản xạ ôm lấy cổ đối phương.

Sau đó, cô ngây người kinh ngạc. Người đàn ông bế cô lên cùng đám người phía sau dần dần kéo dài khoảng cách. Nhanh quá!

Gió đêm lướt qua bên tai, nhịp tim đập nhanh dần dần ổn định trở lại. Vòng tay mạnh mẽ ôm chặt lấy cô, hơi ấm từ người anh truyền đến không ngừng. Vân Xu bất giác cảm thấy vòng tay này thật ấm áp.

Cô không khỏi rúc sâu hơn vào lòng anh.

Thiệu Dương cảm nhận được hành động của cô, cúi mắt nhìn xuống. Người đẹp trắng như ngọc đang ngoan ngoãn nép vào trong lòng anh, vẻ mặt đầy tin tưởng.

Thật là muốn mạng người mà! Nhìn cô như vậy, anh thầm nghĩ, may mà sắp đến chỗ đỗ xe rồi, nếu không anh còn tâm trí đâu mà chạy trốn nữa.

Loading...