Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 274: Cứu Vớt Mỹ Nhân Ngư Bị Moi Tim (16)
Cập nhật lúc: 2025-03-05 08:02:08
Lượt xem: 18
Anh sẽ không nói cho Tần Đằng biết về Vân Xu. Vẻ đẹp của cô không ai có thể cưỡng lại được. Anh không tin Tần Đằng sẽ không động lòng.
Biết được câu trả lời chắc chắn, Tần Đằng miễn cưỡng bình tĩnh lại. Sức khỏe của em gái vẫn là quan trọng nhất. Những chuyện khác có thể để sau này tính.
Hai người đàn ông đều chìm trong suy tư. Trong lúc nhất thời, không ai nhận ra Tần Mạn Ngữ - người em gái “đơn thuần, thiện lương” trong lòng họ - thế nhưng không hề hỏi người con gái “khác” mà Cố Tu Thành vừa nhắc đến là ai, ngược lại, cô ta dường như đã sớm biết rõ người đó là ai rồi.
Ở một góc khuất, một người đàn ông tuấn mỹ rũ mắt, nghe trọn vẹn cuộc đối thoại.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
……
Như Thu đang suy tư về lời Vân Xu nói lần trước thì Cố Tu Thành đến.
Sau khi biết chuyện về Tần tiểu thư, Như Thu đã không thể nhìn Cố Tu Thành bằng ánh mắt như trước. Gương mặt tuấn tú kia dần mất đi sức hút trong mắt cô. Tình cảm cô dành cho anh cũng từng chút từng chút giảm bớt. Có lẽ không bao lâu nữa, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ được anh.
Cố Tu Thành hiểu rõ tâm tư của mỹ nhân ngư này, nhưng anh không bận tâm. Anh đã có một kế hoạch hoàn hảo.
“Như Thu, anh nghe nói ở Đông Thành dường như có tin tức về nhân ngư.”
Như Thu vốn cho rằng trên thế giới chỉ có cô và Vân Xu là nhân ngư. Giờ lại nghe tin về mỹ nhân ngư thứ ba, cô rất kinh ngạc: “Thật hay giả?”
Nếu có thêm đồng tộc, cô vẫn rất vui mừng.
Cố Tu Thành nói: “Anh cũng không rõ lắm. Anh đâu phải nhân ngư, không thể cảm ứng được như các em. Có lẽ em có thể tự mình đến đó tìm hiểu xem sao.”
Như Thu đồng ý. Cô hỏi ý kiến Vân Xu, Vân Xu cũng cho rằng cô nên ra ngoài một chuyến, biết đâu khi trở về, cô sẽ hoàn toàn buông bỏ được Cố Tu Thành.
Vân Xu cũng sống khá tốt ở Hải Thành, Như Thu có thể tạm thời yên tâm.
Cố Tu Thành phái người đưa cô rời đi. Để đảm bảo an toàn cho mỹ nhân ngư, anh sẽ đưa cô đến một nơi xa hơn một chút.
Kế hoạch của anh có thể bắt đầu rồi.
Thế lực nhà họ Cố ở Hải Thành quả thật không nhỏ. Cố Tu Thành rất nhanh đã tra ra nơi ở của Vân Xu.
Rốt cuộc, cô đẹp đến vậy, mà lại không có bất cứ tin tức gì lọt ra ngoài. Chắc chắn là cô đã cải trang kín mít khi ra ngoài. Chỉ cần lần theo manh mối này, lại rà soát những người mới đến Hải Thành, sẽ có thể biết được vị trí của cô.
Để tránh gây chú ý cho bất cứ ai, mọi hành động của Cố Tu Thành đều diễn ra rất chậm rãi.
Chiều tà.
Vân Xu cầm chiếc cốc sứ mới mua đi trên đường. Vừa rồi, ở siêu thị, cô nhìn thấy chiếc cốc khắc hình cá heo nhỏ này, liền thích ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-274-cuu-vot-my-nhan-ngu-bi-moi-tim-16.html.]
Nó đáng yêu như những người bạn của cô ở biển vậy. Nói mới nhớ, cô đã mấy ngày không ra bờ biển rồi. Tối nay, chờ trời tối hẳn, cô sẽ lén ra thăm chúng mới được.
Vân Xu vừa bước đến cửa nhà, đột nhiên xuất hiện mấy người lạ mặt. Cô cảm thấy không ổn, định bỏ chạy, nhưng họ đã lấy ra một chiếc khăn tay tẩm thuốc mê, che kín mặt cô.
Cảm giác choáng váng dữ dội xâm nhập đại não. Cô nhanh chóng ngất đi.
Thân thể mềm nhũn ngã xuống được một gã đàn ông đỡ lấy, sau đó bị bế ngang người lên.
Ánh mắt Cố Tu Thành nóng rực nhìn người con gái trong lòng ngực. Mỹ nhân ngư tuyệt thế vô song cuối cùng cũng rơi vàO vòng tay anh. Sẽ không còn ai có thể tổn thương cô nữa. Anh sẽ tinh tế nâng niu, trân trọng cô. Anh sẽ dành trọn tình yêu cho cô.
Đoàn người nhanh chóng rời đi.
Chiếc cốc sứ nhỏ bị vứt vào thùng rác.
Đến khi Vân Xu tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một hồ nước rất lớn. Khác với bể bơi lần trước, hồ nước này mô phỏng môi trường biển cả, có đá ngầm, có rong biển, có ốc biển, vô cùng chân thật.
Hai chân cô cũng đã biến thành đuôi cá màu bạc.
Đây là đâu?
Những người kia là ai?
Cố Tu Thành bước vào, liền nhìn thấy mỹ nhân ngư xinh đẹp tuyệt trần đang hoảng loạn quẫy đuôi trong nước, b.ắ.n lên vô số bọt nước li ti huyễn hoặc. Gương mặt tuyệt lệ của cô tràn đầy bất an, đôi mắt đọng lại hơi nước, như thể tùy thời có thể rơi lệ.
Vẻ mặt này thật sự quá mức đáng yêu.
Anh nghĩ, hành động của mình là đúng đắn. Để Vân Xu ở bên ngoài, chẳng khác nào để cô sống trong nguy hiểm.
Chỉ có anh mới có thể bảo vệ cô thật tốt.
Vân Xu nghe thấy tiếng động, nghiêng đầu nhìn lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Sao lại là anh!”
Anh ở đây, vậy Như Thu đâu?
Vân Xu hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của Như Thu.
Người đàn ông chậm rãi bước đến mép hồ. Vân Xu thấy anh đến gần, liền cảnh giác bơi sang phía đối diện. Cố Tu Thành không để ý. Anh còn rất nhiều thời gian bên cạnh cô.
Anh nói với cô rằng, Như Thu đã vứt bỏ cô.
Vân Xu tuyệt đối không tin. So với cái kẻ khiến cô khó chịu này, đương nhiên cô tin Như Thu hơn.
“Đồ lừa đảo! Như Thu sẽ không bỏ rơi tôi!”