Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn - Chương 247: Nữ phụ ác độc bị lưu đày xuất ngoại (64)

Cập nhật lúc: 2025-03-04 12:19:48
Lượt xem: 17

Ấn Hàm Húc và Ấn Tiểu Hạ bị đám bảo tiêu thô bạo áp giải ra ngoài, hứng chịu vô số ánh mắt kỳ dị của những người hầu trong biệt thự. Hai người bị lôi xềnh xệch đến tận cổng lớn, sau đó bị hung hăng đẩy ra ngoài, chỉ kịp lảo đảo chống đỡ thân thể cho khỏi ngã nhào.

“Tiểu Hạ, em không sao chứ?” Ấn Hàm Húc vội vàng đỡ em gái dậy.

“Em không sao.” Ấn Tiểu Hạ phẫn nộ nói: “Bọn họ sao có thể thô lỗ như vậy!”.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Bên ngoài cổng biệt thự vẫn còn một vài người qua đường, thấy hai người họ bộ dạng rõ ràng là bị đuổi ra ngoài, liền dừng lại chỉ trỏ bàn tán. Ấn Tiểu Hạ đỏ bừng mặt, hận không thể tìm được cái lỗ nẻ nào mà chui xuống cho xong.

“Anh, chúng ta mau rời khỏi đây thôi.” Cô thật sự không muốn nán lại nơi này thêm một giây phút nào nữa.

Không nghe thấy tiếng đáp lời, Ấn Tiểu Hạ ngẩng đầu nhìn lại, anh trai cô vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm về phía khu nhà Vân Xu vừa bước vào, vẻ mặt thất thần. Một nỗi bi ai chợt dâng lên trong lòng Ấn Tiểu Hạ.

Vân Xu trở lại khu vườn nhỏ, phát hiện chỗ ngồi của hai anh em nhà họ Ấn đã trống không, cô nghi hoặc nhìn Lam Sương.

Lam Sương mặt không đổi sắc, đáp: “Bọn họ nói có việc gấp phải đi trước.”

“Vậy à, được thôi.” Vân Xu gật đầu, cô còn định làm rõ ràng ý tứ của Ấn Tiểu Hạ là gì, nếu đối phương đã đi rồi, thì thôi vậy, dù sao cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng.

Ấn Hàm Húc và Ấn Tiểu Hạ trên đường về nhà chìm trong im lặng nặng nề. Ấn Hàm Húc nhìn ra cửa sổ, vẻ mặt trống rỗng nhưng Ấn Tiểu Hạ, em gái anh, cảm nhận rõ ràng sự hối hận đang dằn vặt anh trai.

Cô tự hỏi, cuộc gặp với Vân Xu đã khơi dậy điều gì trong lòng anh trai mình? Phải chăng anh hối hận vì năm xưa đã không ngăn cản Vân Xu bị đuổi ra nước ngoài?

Ấn Tiểu Hạ vẫn còn nhớ như in sự sợ hãi khi Vân Xu làm tổn thương Ấn Hàm Húc đến phát bệnh. Cô từng muốn nhắc lại chuyện này trước mặt Vân Xu, vạch trần những tổn thương mà Vân Xu đã gây ra cho hai anh em họ. Nhưng nữ vệ sĩ của Vân Xu đã thẳng thừng đuổi họ ra ngoài, thật quá đáng!

Ấn Tiểu Hạ không kìm được hỏi anh trai: “Anh có phải hối hận vì năm đó đã không ngăn cản Vân Xu bị đưa ra nước ngoài không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/chuong-247-nu-phu-ac-doc-bi-luu-day-xuat-ngoai-64.html.]

Ấn Hàm Húc giật mình tỉnh giấc khỏi dòng suy nghĩ miên man. Anh nhìn em gái, cố gắng gượng cười yếu ớt: “…Không phải.”

Ấn Tiểu Hạ tiếp lời, giọng đầy hy vọng: “Anh, giờ Vân Xu cũng đã gặp lại rồi, anh có thể giúp em nghĩ cách được không? Em không muốn mất A Huyên, em thật sự không thể mất anh ấy, anh giúp em đi mà.”

Tình cảm Ấn Tiểu Hạ dành cho Mạc Hồng Huyên là thật lòng. Mạc Hồng Huyên đã xuất hiện như một vị anh hùng, giải quyết mọi khó khăn cho cô. Dù biết anh đã có hôn thê, cô vẫn không thể dứt bỏ tình cảm này, chỉ biết âm thầm đau khổ. Sau bao nỗ lực, Ấn Tiểu Hạ không muốn mất đi Mạc Hồng Huyên.

Ấn Hàm Húc nhìn em gái bất lực. Anh, người đã từng chứng kiến vẻ đẹp rực rỡ của Vân Xu, hiểu rõ ý định của Mạc Hồng Huyên và hai người bạn anh ta.

Để Mạc Hồng Huyên yêu Ấn Tiểu Hạ lần nữa là điều vô cùng khó khăn, tình cảm giữa họ vốn đã phai nhạt đi nhiều. Có lẽ, sau khi kết hôn, tình hình sẽ khởi sắc hơn chăng?

Nhưng thực tế phũ phàng là Vân Xu đã trở về, cô đã đến Đông Thành và khuấy động một cơn sóng lớn, khiến mọi thứ trở nên khó đoán.

Và đối với Vân Xu… không ai nỡ lòng làm tổn thương cô. Hành động năm xưa đã khiến Ấn Hàm Húc vô cùng hối hận, anh ước gì thời gian có thể quay trở lại để ngăn chặn sự ngu xuẩn và độc ác của chính mình.

“Tiểu Hạ… xin lỗi, anh anh không có cách nào.” Ấn Hàm Húc đau khổ nói.

Trong ký ức của Ấn Tiểu Hạ, anh trai luôn là người ôn hòa, nhưng giờ đây anh lại cúi đầu, vẻ mặt suy sụp, như thể vừa phải chịu một đả kích lớn. Trông anh thật khác thường.

Ấn Tiểu Hạ cảm nhận được rằng, ẩn sau sự hối hận kia, dường như còn có một bí mật nào đó mà cô không hề hay biết. Cô vô thức né tránh suy nghĩ sâu xa hơn, rồi im lặng.

Hôm sau, Ấn Tiểu Hạ đến công ty làm việc. Dù chưa tìm ra cách giữ gìn mối quan hệ với Mạc Hồng Huyên, cô vẫn phải làm tốt công việc của mình, ít nhất là để cô có một điểm nào đó hơn Vân Xu.

Nhưng cô vừa ngồi xuống chưa bao lâu thì đã bị một đồng nghiệp gõ bàn: “Ấn Tiểu Hạ, tiểu Mạc tổng kêu cô đến văn phòng.”

Ánh mắt của đồng nghiệp rất kỳ lạ, vừa thương hại, lại vừa chế giễu. Ấn Tiểu Hạ không để ý, đầu óc cô chỉ toàn là hình ảnh Mạc Hồng Huyên không gọi điện, không nhắn tin, mà lại sai nhân viên thông báo gặp mặt. Một cảm giác mệt mỏi dâng lên trong lòng cô.

Ấn Tiểu Hạ gật đầu với đồng nghiệp, bước đến văn phòng. Căn phòng mà trước đây cô có thể tự do ra vào, giờ đây lại khiến cô cảm thấy có chút sợ hãi. Cô đẩy cửa bước vào.

Loading...